"Trước dưỡng bệnh cho tốt, chuyện khác sau này hãy nói."
Ôn Hân Mạt bờ môi run rẩy vài cái, trong lòng hiện lên một tia vui sướng.
Đây là lần đầu tiên Hạ Kiều Yến không có trực tiếp cự tuyệt cô.
Cô vội vàng mà hỏi: "Kiều Yến. Anh đồng ý với em sao?"
"Bây giờ việc cấp bách của cô là dưỡng bệnh, đừng có suy nghĩ lung tung."
"Có những lời này của anh, em nhất định cố gắng dưỡng thân thể cho tốt."
Trên mặt cô còn có nước mắt chưa khô, cùng với nụ cười của cô, rất giống đóa hoa mềm mại sớm mai.
Trên mặt cánh hoa còn dính lấy giọt sương, vô cùng làm cho người thương yêu.
Hạ Kiều Yến thu lại tay của mình. Quay người một lần nữa khởi động xe.
**
Tần Dĩ Duyệt mơ một giấc mơ rất mệt moit.
Mơ rằng cô mặc váy cưới, ở trong nhà đợi thật lâu, Hạ Kiều Yến lại không đến. Cũng không có gọi điện thoại cho cô.
Người Hạ gia cũng không có tới.
Người đến lại là mấy bác gái trong khu cư xá, đám bọn họ giống như cá ăn thịt người, miệng đóng miệng mở, như là muốn cắn chết cô.
Cô rất sợ hãi. Mặc váy cưới chạy ra ngoài, lại nhìn thấy Hạ Kiều Yến cùng một người phụ nữ khác cử hành hôn lễ.
Váy cưới của người phụ nữ kia giống y như đúc váy cưới trên người cô đang mặc.
Khuôn mặt cô ta mơ hồ không rõ, thẹn thùng mà dựa vào vai Hạ Kiều Yến, mỉm cười nhìn cô. Nói: "Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-am-ap-cua-ha-thieu/2173415/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.