Hạ Vân Sách uống một hớp sữa bò, "Em xuất thân từ bên khoa học, nên em không có nhiều tư duy cảm tính như vậy. Em cũng nguyện ý tin rằng, Tiểu Bảo sẽ càng ngày càng tốt, ông bà nội, bố mẹ, anh hai bọn họ sẽ vượt qua được bóng ma anh chị cả ở trong lòng nhờ chị."
Tần Dĩ Duyệt nghe Hạ Vân Sách nói khiến cô có chút xấu hổ.
Cô từng học một ít về nhận biết biểu cảm, cho nên biết rõ Hạ Vân Sách nói đều là lời nói thật.
Trong lòng ngoại trừ vui vẻ, cũng có chút ít hổ thẹn.
Cô còn nghĩ không muốn nói cùng người vừa quen như Hạ Vân Sách nữa chứ. Mà Hạ Vân Sách lại hoàn toàn không để ý đây là lần thứ nhất gặp mặt của các cô.
Tần Dĩ Duyệt nói: "Em nói như vậy, chị đã chắc chắn hơn rồi. Y học vĩnh viễn có kỳ tích, chị cũng tin tưởng Tiểu Bảo rồi cũng sẽ tốt thôi. Em làm sao bây giờ? Bụng em sớm muộn cũng lộ ra đấy."
Hạ Vân Sách thở dài, đôi mắt xinh đẹp về phía cảnh tuyết xa xa. Trong mắt hiện lên sự ảm đạm, "Chị dâu, nếu như là chị, chị sẽ làm sao đây?"
"Chị không biết câu chuyện đằng sau. Không có biện pháp kết luận."
"Người đó em thích đã lâu rồi, có thể trong lòng anh ấy ẩn dấu một người, người kia đã chết. Sau khi người kia chết đi. Trong lòng, trong mắt anh đã không còn có thể nhìn vào ai khác rồi."
Tần Dĩ Duyệt khó hiểu mà hỏi: "Vậy các em tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-am-ap-cua-ha-thieu/2173351/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.