Chứng kiến cảnh không hay này, cô càng đau hơn. Ai nói, tình cảm không phải trò chơi, cô cảm giác được mình chính là một trò chơi. Cô xoay người lại, ôm gương mặt đầy nước mắt rời đi.Bên trong căn phòng vốn dĩ hạnh phúc, ngọt ngào nhưng sự thật đã hoàn toàn ngược lại, khi hắn mở đôi mắt màu hổ phách ra, cảnh đau tận xương tủy ắt là “ Người phụ nữ tôi yêu, hận tôi “
- Tổng, tổng... Giám... - cô ta ấp úng
- Xuống. - hắn lạnh lùng đứng dậy, hắn nhìn cô bỏ đi mà lòng đau như búa đập. Chỉ e rằng, hắn hiện tại chỉ có thể xử lý người phụ nữ này xong.
- Tôi. - Triệu Mẫn nghẹn ngào
- Hình như, công ty ở côn đảo còn thiếu vị trí giám đốc điều hành. Cô được thăng chức, mai có thể ra côn đảo. - hắn không nói chuyện nhiều, lập tức chặn họng Triệu Mẫn, nếu không phải nể tình Triệu Minh e rằng cô ta đã bị cắt lưỡi.
- Khoan đã, anh biết em yêu anh. Sao anh có thể coi như không biết, em đau lắm. - nước mắt của Triệu Mẫn chảy ra, cô ta cho rằng “ anh hùng khó qua ải mỹ nhân “ nhưng còn tùy người, hắn như quá hóa chán rồi. Cô ta đừng rơi lệ, hắn chỉ khinh bỉ cô ta thôi.
- Đối với tôi, người quan trọng nhất là Xuân Diễm. Còn hiện tại, cô ấy là người tôi yêu nhất, quan trọng nhất, tôi không cần bất cứ ai, ngoài cô ấy. - trong tâm trí của hắn luôn nghĩ tới Hạ Anh, tâm trạng tuy vô cùng không vui. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-18-cua-tong-tong-nen-tranh-xa/51077/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.