Đã qua 1 tuần mà người của hắn cùng cậu không truy ra được quyển nhật kí một đời đó, lúc trước Vỹ Minh cài chip nghe lén vào phòng làm việc của hắn nhưng cũng thất vọng quay về. Hôm nay là phần công bố chủ tịch tập đoàn, mọi người họ hàng dù ở xa vẫn về tham gia ngay cả cô bác ở dưới quê cũng lên.
- Hôm nay mọi người có mặt để biết ai nhận nhiệm vụ chủ tịch trong hai con trai của Tống Vỹ, nào hai đứa ta cần quyển nhật kí một đời của cụ tổ. - ông Tống Tư vui vẻ ra mặt, quyển nhật kí đó sớm muộn đã bị ta đốt và ném ra ngoài đường mưa nắng đều tự chịu lấy.
- Bác ba, quyển nhật kí con không tìm được. - hắn khoanh tay đứng dựa vào cửa nhưng vẫn giữ dáng vẻ nghiêm túc, lễ phép
- Con cũng không thấy. - cậu hơi ngạc nhiên, nếu quyển sách đó cậu không tìm được, hắn cũng không thì nó có thật hay giả?
- Ha, vậy chúng ta bỏ phiếu được chứ? - ông Tống Tư hí hửng, đối với sản nghiệp trong tay của ông đủ để lấy lòng tin của họ rồi
- Khoan đã. - một giọng nói vô cùng lạnh lùng, quyền lực của vị nữ nhân cao quý nhất
Mọi người ngẩng đầu lên đối diện với gương mặt đó, vị nữ hoàng băng giá nhất mà mọi người tưởng chỉ có trong lịch sử. Tống phu nhân bước xuống mặc bộ đầm ôm màu đỏ rượu, tay cầm theo một cái hộp sắt, bà bước xuống từ tốn mà rất thanh cao đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-18-cua-tong-tong-nen-tranh-xa/1871376/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.