Thiếu Dương cùng Ngữ Thần cuối cùng đã ăn xong, Ngữ Thần nhanh chóng thay đồ cô mặc chiếc đầm dài qua gối để che đi những vết thương vẫn còn băng trắng bóc, Thiếu Dương yêu thương bế cô rời phòng, đi ra chiếc siêu xe đang đậu trong sân của biệt thự, anh liền mở máy xe từ từ lăn bánh hướng bệnh viện chạy đến.
Không lâu sau hai người đã đến bệnh viện, anh yêu thương lại bế cô đi thẳng đến phòng bệnh của Kính Hào, anh đặt cô xuống trước của phòng VIP 001, tay anh đưa lên gõ nhẹ lên cửa phòng ba cái.
"Cạch" tiếng cửa mở từ bên trong, Ngọc Tuyết ló đầu ra chạm ngay vào gương mặt của Thiếu Dương cô bé tươi cười nói lớn.
_ Anh hai ! Chị dâu hai người đến rồi, vào trong ngồi đi ạ.
Ngọc Tuyết mở rộng cửa, Thiếu Dương ôm eo Ngữ Thần diều cô vào trong phòng, cánh tay kia anh sách một giỏ trái cây và đồ bổ, bước vào trong anh đặt đồ lên bàn, liền đở cô ngồi xuống ghế kế bên giường của Kính Hào.
Ngữ Thần thấy em trai cả người băng kính cô đau lòng rơi lệ Kính Hào chào Thiếu Dương liền nhìn sang chị gái, cậu thấy chị vì đau lòng mình mà khóc cậu nắm lấy bàn tay chị vỗ nhẹ nói.
_ Chị hai em không sao đâu mà, vài hôm là sẽ khỏi chị đừng khóc nữa mà.
Lúc này Ngọc Tuyết vừa bê ra hai ly nước cam cho hai người, Thiếu Dương chỉ vừa uống một ngụm, anh khi nghe em vợ nói Ngữ Thần khóc anh liền bỏ xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ve-si-cung-dau-cua-tong-tai-kho-ua/1947915/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.