Giang Ngữ Thần cô nghe anh chúc mình ngủ ngon trong đầu cô đầy ngạc nhiên cô miên man suy nghĩ " cái tên khó ưa này bị chạm dây thần kinh sao ta? Tự nhiên sao lịch sự đột xuất vậy a? Mà thôi mình lo đi giặt đồ nếu không ngày mai đi làm không có đồ mà mặc ".
Nghĩ vậy Ngữ Thần liền đi vào lại phòng tắm mà giặt bộ đồ của mình, cô không biết máy giặt để đâu nên đành giặt tay vậy, khi giặt xong cô mới âu sầu mắt nhìn bộ đồ ướt mèm kiểu như vậy sáng cũng không khô nổi, cô lại lắc đầu ngẫm nghĩ " thôi kệ đi ngủ trước đã, mai hỏi lại tên khó ưa kia vậy, cô quyết định xong liền trở lại giường của mình nằm xuống không bao lâu cô đã thả hồn đi chu du mất rồi.
Kỳ Thiếu Dương khi anh nghe được hơi thở đều đặn của cô, anh chắc chắn là cô đã ngủ, lúc này anh mới mở chăn ra khỏi đầu, anh bước xuống giường đi vào nhà tắm, tay anh cầm lấy bộ đồ cô giặt treo trong đó, anh nhẹ nhàng rời khỏi phòng, đi xuống lầu , đi thẳng vào bên căn phòng nhỏ kế nhà bếp, anh bỏ đồ cô vào máy giặt sấy khô đồ, rồi anh lại đem ra đặt lên bàn để ủi, anh loay hoay hơn một tiếng cuối cùng anh cũng làm xong, móc đồ cẩn thận vào móc áo anh đem lên phòng treo gần chỗ cô ngủ.
Cầm lên điện thoại Thiếu Dương bấm một dãy số, điện thoại reo lên hai tiếng liền có người bắt máy:
_A lô! Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ve-si-cung-dau-cua-tong-tai-kho-ua/1947840/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.