Hạ nhân Ninh phủ đã nhìn quen trường hợp như vậy, những người vừa tới thì âm thầm nghĩ thiếu gia đối lão gia rất là hiếu tâm, còn những người ở Ninh phủ đã lâu biết này chỉ là thiếu gia của bọn hắn nhất thời hứng khởi......
Ninh Sùng Vân bên ngoài luôn là ôn nhuận lễ độ, nhìn vẻ ngoài xuất chúng được người ngoài tán thưởng, kỳ thật tính tình quỷ quyệt hay thay đổi, làm người khác không thể nắm bắt được.
Tựa như lần trước, thời điểm lão gia kêu thiếu gia ôm, thiếu gia lại là mắt cũng chưa nâng, liếc mắt một cái liền trở về phòng mình.
Tâm tư chủ tử là thứ mà hạ nhân bọn họ không nên phỏng đoán, vì thế vị quản gia vẫn luôn đi theo Ninh gia có hơn phân nửa đời người, Ninh Chung, trước sau bảo trì trầm mặc.
Ninh Sùng Vân hơi hơi rũ mắt, liền nhìn tới nam nhân mình đang ôm, đang thưởng thức tóc dài của hắn, bảo dưỡng rất mượt mà, ngón tay chạm vài lọn tóc đen, sau đó lại từng vòng buông tản ra.
"Cha bữa trưa có cá chua ngọt mà ngươi thích......" Thanh niên ôm một đại nam nhân trưởng thành, đi hồi lâu, cũng không thấy thở dốc, như cũ hô hấp đều đều, thả bước đi ưu nhã, "Ta cố ý phân phó thiện phòng làm."
Nghe được thanh niên nói, điểm chú ý của nam nhân lập tức bị dẫn dắt dời đi, không hề thưởng thức sợi tóc, đôi tay câu lấy cổ Ninh Sùng Vân, hướng hắn hơi hơi mỉm cười, trong ánh mắt ngăn không được lóe sáng, nói: "Vân vân...... Ngươi thật tốt."
Ninh Sùng Vân cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tung/1019633/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.