Chỉ cần Lục Quyến Xuyên khẽ động tay một chút, cô ta lại không kiềm chế được nỗi run sợ.
Hắn ghé sát tai cô ta, "Nếu vậy thì vì sao cô ấy lại rời khỏi tôi?"
Lục Quyến Xuyên nói là 'cô ấy' chứ không phải 'em'.
Cơ thể Lý Tư Linh cứng đờ, một loại sởn tóc gáy tràn từ lòng bàn chân lên đến đỉnh đầu.
Cô ta thấy bàn tay kia của Lục Quyến Xuyên cầm ống tiêm chứa chất lỏng màu xanh lên, "Sẽ không đau lắm đâu, ngủ đi."
Đầu kim kia nhắm ngay vị trí trái tim cô ta, càng lúc càng gần.
Đồng tử Lý Tư Linh co rút kịch liệt, trái tim đập mãnh liệt như sắp nổ tung, máu cả người như ngừng chảy.
Cô ta nhắm chặt mắt lại, một chữ 'không' cũng không nói được.
Một giọng nói lành lạnh vang lên như gần như xa xuất hiện trong tâm trí cô ta, "Có muốn sống không?"
Muốn! Cô ta đương nhiên muốn!
Cô ta mới hai mươi mấy tuổi, đang ở độ tuổi đẹp nhất, cô ta đã tốt nghiệp đại học, cuộc sống sau này chắc chắn sẽ suôn sẻ thuận lợi!
"Tôi có thể để cô sống." Giọng nói kia vẫn tiếp tục.
"Chúng ta làm một cuộc giao dịch đi."
"Tôi để cô sống tiếp, cô trả cho tôi cái giá tương xứng."
Lý Tư Linh đáp không chút do dự: "Được."
Sau đó giọng nói kia khẽ cười, "Vậy thì, tôi muốn mặt của cô."
Một giây, hai giây, ba giây, bốn giây...
Ống tiêm đáng lẽ ra phải đâm vào trái tim kia lại không đâm vào.
Cô ta mở mắt ra, lọt vào tầm mắt chính là khuôn mặt Lục Quyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tu-hao-1-u-minh-ky-su/907050/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.