Cô đang gõ bài, bỗng nghe thấy Trác Yến Thừa gọi.
"Tinh Tinh!"
Anh sao lại lắm chuyện như vậy?
Cô đi ra, đứng bên ngoài phòng tắm kêu một tiếng: "Làm sao?"
Trác Yến Thừa: "Không có khăn tắm."
"...."
Cô vào nhà tắm trong phòng ngủ lấy một chiếc khăn mới tinh đem đến ngoài cửa nhà tắm: "Cầm lấy."
Cửa nhà tắm mở ra, một cách tay ướt dầm dề thò ra, huơ huơ nắm lấy một hồi, khiến cánh tay cô bị làm cho nóng lên.
Cô đem khăn tắm nhét vào tay anh, trở về phòng.
Lại qua một lúc, tiếng gõ cửa vang lên.
Cô đỡ trán, chuẩn bị đi ra nói rõ với anh rằng cô không muốn đến nhà anh ăn nữa, anh cũng đừng đến nhà cô tắm nhờ.
Hàng xóm gì mà cần tương thân tương ái, cô không cần.
Kết quả cửa vừa mở...hô...bức tranh mỹ nam vừa bước ra khỏi bồn tắm có phải quá đẹp rồi không!
Thân hình Trác Yến Thừa đẹp như vậy sao?
Cơ ngực, cơ bụng, đường nhân ngư....có đủ hết.
Cô nhịn không được nuốt nước bọt.
Càng muốn mạng chính là, tên yêu nghiệt này lại lộ ra nụ cười tà tứ: "Thật sự không muốn ăn?"
"!!!"
Cái tên này thật sự....
"Trác Yến Thừa, muốn giở trò lưu manh thì cút ra ngoài mà làm."
Trác Yến Thừa biểu tình vô tội, cùng với bộ mặt yêu nghiệt kia của anh một chút cũng không ăn khớp: "Ăn khuya sao lại thành giở trò lưu manh rồi?"
"...."
Được rồi, là cô nghĩ nhiều rồi, cô nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-truyen-ngan-nao-vua-nhe-nhang-vua-ngot-ngao-khong/3090054/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.