Chương trước
Chương sau
Lúc Hứa Đình Xuyên lái xe đến Đại học A đã là thời gian nghỉ trưa ngày hôm sau, đi theo Hứa Đình Thư tới ký túc xá, hỏi hai cô gái cùng phòng Mạt Mạt, được biết cô đã đến ký túc xá của Jeff, Lâm Mạnh còn nói phòng Jeff là phòng đơn một người, Hứa Đình Xuyên nghe xong vội chân dài vượt mặt, bước nhanh tới phòng của Jeff.
Hứa Đình Thư nhìn thấy sắc mặt doạ người của anh họ, cũng nơm nớp lo sợ đuổi theo, anh họ lúc nào cũng ôn hoà tính tình rất tốt, rất ít khi có cảm xúc như vậy, cậu còn có thể nhìn trán anh nổi đầy gân xanh, chắc chắn là đang rất buồn bực.
Hai người đi rồi, Lâm Mạn và Đường Hiểu Ngưng vẫn còn vẻ mặt hoa si, nước dãi còn sắp chảy ra.
“Người tới tìm Tô Mạt Mạt là ai vậy nhỉ? Quá đẹp trai, còn có mị lực hơn cả Jeff nữa.” Lâm Mạn nuốt nước miếng, chạy tới cửa sổ tìm Đường Hiểu Ngưng nhiều chuyện.
Đường Hiểu Ngưng lẩm bẩm: “Có thể là Hứa Đình Thư không theo đuổi được Mạt Mạt, gọi người thân tới trợ giúp, nhìn hai người họ có chút giống nhau đấy.”
“Không thể, vị đẹp trai kia còn sốt ruột hơn cả Hứa Đình Thư, có thể là anh trai hoặc người lớn trong nhà Mạt Mạt, biết Mạt Mạt yêu đương, tới đây hỏi tội? Dù sao chắc chắn sẽ có kịch xem, tớ muốn đi nhìn quá.” Tâm hồn nhiều chuyện của Lâm Mạn hừng hực nổi lên, hận không thể tàng hình đi theo 2 người Hứa Đình Thư đi đến phòng của Jeff.
Kỳ thật là Tô Mạt Mạt cũng mới vừa đi, chủ yếu là tìm Jeff tính sổ, ngày hôm qua cô tới phòng cậu cũng không có chuyện gì phát sinh, là do Jeff nói muốn kỷ niệm lần đầu tiên Mạt Mạt đưa cơm cho cậu, nhất quyết đòi Mạt Mạt chụp chung với cậu, chụp với đồ ăn qua gương, còn đảm bảo không đăng lên vòng bạn bè.
Ai ngờ là cậu không đăng lên vòng bạn bè, mà trực tiếp đăng trên web của trường, hiện tại bạn học đều cho rằng cô với Jeff đang yêu đương. Một buổi sáng bị vô số nữ sinh chỉ cây dâu mắng cây hoè, nếu ánh mắt có thể giết người, Tô Mạt Mạt đã sớm chết không toàn thân rồi.
Jeff tựa hồ biết trước Mạt Mạt sẽ tìm cậu, cửa phòng khép hờ, đẩy một cái là mở rộng.
Mạt Mạt vọt vào đi đến trước mặt cậu, răn đe: “Cậu đăng tấm ảnh chúng ta chụp chung lên web trường là có ý gì? Hiện tại người khác đều tưởng hai chúng ta là quan hệ nam nữ đấy.”
“Như vậy không tốt sao? Nam sinh khác sẽ không đoạt cậu từ tớ, các nữ sinh biết tớ có bạn gái xinh đẹp như vậy sẽ không quấy rầy nữa.” Jeff đang ngồi ở bàn học xem bài đăng đó, nhìn Mạt Mạt trong hình không hề xấu hổ mà còn cười rất rạng rỡ, cảm thấy chính mình thật sáng suốt khi làm vậy.
“Nhưng tớ không phải bạn gái cậu, cũng không thích cậu.” Cô tuy mê người đẹp, nhưng không mê tới nổi thấy ai đẹp cũng thích.
Trừ bỏ Hứa Đình Xuyên làm cô mới gặp đã bốc lửa tình, những người khác đều không làm cho cô có cảm giác đó.
Jeff nhún vai cười nói: “Không sao, tình cảm có thể bồi dưỡng.”
Cậu đứng lên, Mạt Mạt mới để ý nửa người dưới của Jeff chỉ mặc một cái quần tứ giác, vật giữa háng phình lên một bao bự, làm người ta mặt đỏ tim đập.
“Sau cậu không mặc quần! Mau mặc vào!” Tô Mạt Mạt vội che mắt lại.
Lại thấy cơ thể nhẹ bẫng, thì ra Jeff đã chặn ngang bế cô lên, quăng lên giường rồi áp thân mình lên, cự vật nửa mềm kia đặt giữa hai chân cô.
“Cậu làm gì? Mau thả tớ ra.” Tô Mạt Mạt muốn giãy dụa nhưng bị cậu đè lên không nhúc nhích được.
“Tớ biết con gái Trung Quốc các cậu thích dục nghênh còn cự, nhưng tớ thích sự bảo thủ uyển chuyển đó, Mạt Mạt cho tớ cơ hội đi, tớ sẽ làm cả thể xác lẫn tâm hồn đều sẽ yêu tớ.”
Ngũ quan tuấn lãng của Jeff phóng to trước mặt mình, có lẽ nếu không gặp Hứa Đình Xuyên trước, cô sẽ thích những tên đẹp trai nhiệt tình như vậy, nhưng bây giờ cả thể xác lẫn tinh thần cô đều kháng cự.
“Cậu buông tớ ra trước, tớ sẽ suy nghĩ cẩn thận.” Mạt Mạt vì muốn thoát thân, đành phải nói lời ứng phó với Jeff.
“Cậu hôn tớ một cái, tớ sẽ buông cậu ra, rồi nói chuyện tính sau.” Jeff chỉ vào miệng mình, cười xấu xa nói.
Hai vú mềm mại của Mạt Mạt bị bộ ngực săn chắc của Jeff làm cho thay đổi hình dạng, mùa hè quần áo mỏng, cô có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể và xúc cảm truyền từ ngực cậu. Cô biết Jeff cũng có thể cảm nhận được, hơn nữa cự căn dưới háng hình như đang chậm rãi cứng lên. Mạt Mạt đang suy nghĩ có nên chịu thua không, hôn cậu một cái rồi thoát thân, còn hơn để tình hình phát triển đến mức không thể cứu vãn được.
Nhưng cô lại sợ nếu hôn cậu, Jeff sẽ mượn việc đó tiếp tục dây dưa, đang do dự không biết làm thế nào, thì cánh cửa lúc cô vào còn chưa đóng đã bị đá ra.
Nháy mắt, Jeff bị một người túm cổ áo xách lên, Mạt Mạt còn chưa nhìn rõ người tới là ai, chính mình cũng đã bị người đó kéo dậy ra khỏi giường, đi ra khỏi ký túc xá.

Tuy không nhìn rõ mặt, nhưng chỉ với bàn tay to rộng cùng bóng dáng cao lớn, Tô Mạt Mạt cũng biết đó là Hứa Đình Xuyên.
“Chú làm gì vậy? Buông em ra.” Tô Mạt Mạt muốn giật tay ra, nhưng Hứa Đình Xuyên vừa quay đầu lại, dọa cô lập tức ngậm miệng.
Cô còn chưa bao giờ thấy vẻ mặt âm trầm doạ người như vậy.
Nhưng nghĩ đến việc bọn họ đã chia tay, đừng nói tới việc chưa có gì phát sinh giữa cô và Jeff, mà nếu có thật, anh cũng không có tư cách nổi giận.
Nghĩ đến đậy, gan của Mạt Mạt lại to hơn, không vui nói: “Chú trừng em làm gì? Chúng ta đã chia tay không phải sao? Hiện tại chú cứ như đang đi bắt gian vậy, có ý gì chứ?”
Nhưng mặc cho Mạt Mạt hỏi cỡ nào, Hứa Đình Xuyên một đường đều không nói gì, sức lực của cô lại nhỏ, chỉ có thể để anh kéo đi, ra tới cổng trưởng, Hứa Đình Xuyên mở cửa xe phía ghế phụ, đẩy cô ngồi vào trong.
Sau khi lên xe liền dẫm chân ga phóng đi. Đại học A được xây dựng ở vùng ngoại ô, xung quanh trống trải hoang vắng, Hứa Đình Xuyên tùy ý điều khiển xe đến chỗ râm mát, ít người.
Nghiêng đầu nhìn Mạt Mạt, trầm giọng hỏi: “Đói khát đến vậy sao? Một Lục Cảnh Hoán còn không đủ?”
Hứa Đình Xuyên trong lòng nén giận, mở miệng nói lời không thể lọt tai, kỳ thật đêm hẹn đánh nhau hôm đó, Lục Cảnh Hoán muốn tác hợp cho hai người bọn họ, anh cũng đoán ra được, cô và Lục Cảnh Hoán không có gì.
“Liên quan gì đến chú! Chú Hứa, nếu chú lớn tuổi trí nhớ không tốt, thì em nhắc lại một lần nữa, chúng ta đã chia tay, là do chú chủ động đề nghị. Giờ em thân thiết với bạn trai có gì sai. Hành vi này của chú, em hoàn toàn có thể báo cảnh sát bắt chú đấy.” Tô Mạt Mạt thật sự nổi điên với những lời khó nghe của Hứa Đình Xuyên.
Chú Hứa? Lớn tuổi? Thân thiết với bạn trai? Câu nào cũng đều kích thích Hứa Đình Xuyên tức giận cuồn cuộn.
Lúc nãy anh còn định dùng vẻ mặt ôn hoà cùng cô nói chuyện, ai ngờ đập vào mắt là hình ảnh cô nhóc này bị tên đàn ông khác đè dưới thân, hơn nữa từng câu vừa rồi còn kẹp dao giấu kiếm, càng làm anh mất đi lý trí.
“Lớn tuổi? Không phải cũng đủ làm em dục tiên dục tử sao?” Hứa Đình Xuyên dứt lời, duỗi tay tháo dây an toàn của cả hai, hai tay ôm lấy phần dưới nách cô, ôm cô đặt lên đùi như ôm một đứa bé.
Một bàn tay to bản của Hứa Đình Xuyên chế trụ eo cô, không cho cô giãy dụa, một tay khác kéo khoá quần, phóng thích cự vật đang đói khát.
Vừa vặn cô đang mặc váy ngắn, không cần cởi quần lót, trực tiếp đẩy sang một bên là có thể cắm dương vật vào trong tiểu huyệt.
“Chú làm gì, mau buông em ra! Lưu manh, chúng ta đã chia tay, chú không thể chạm vào em.” Tô Mạt Mạt hoảng loạn đánh đấm lên ngực Hứa Đình Xuyên, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến việc mà Hứa Đình Xuyên đang muốn làm.
“Lần trước ở công viên Bắc Hải, chúng ta cũng đã chia tay, em không phải cũng bị anh làm cho sưng cả hai cánh hoa sao. Chỉ cần anh muốn làm em, lúc nào cũng có thể, bất kể em có phải bạn gái anh hay không.”
Tô Mạt Mạt thật sự không thể tin được, Hứa Đình Xuyên lúc mới gặp ôn hòa khiêm tốn thế nào, mà bây giờ có thể nói những lời lẽ lưu manh tới vậy.
“Chú như vậy...Em có thể báo cảnh sát bắt chú tội cưỡng gian.” Tô Mạt Mạt tức giận.
“Khi ra tù, anh vẫn tiếp tục cưỡng gian em!” Lúc nói lời này, khoé miệng Hứa Đình Xuyên nhếch lên mang theo ý cười.
Ngẫm lại, cha của Bùi Tư Dao một tay che trời còn phải vâng vâng dạ dạ trước mặt cha của Hứa Đình Xuyên, Hứa Đình Xuyên lại là con trai độc nhất, nếu cô thật sự báo cảnh sát, cũng chưa chắc anh sẽ bị bắt. Mà nếu có bị bắt, cũng sẽ không ngồi tù, huống chi cô còn luyến tiếc không thật sự báo cảnh sát.
Thân hình cô nhỏ xinh lại nhẹ bẫng, một tay anh ôm lấy eo cô cũng có thể nhấc cô lên, đỡ côn thịt của mình, dùng quy đầu thô to tách hai cánh hoa đầy đặn, cọ xát trước sau ở cửa huyệt chật hẹp, chỉ một lát tiểu huyệt bị ma sát đã dầm dề nước xuân.
Sau khi quy đầu được tắm nước, Hứa Đình Xuyên trực tiếp cắm vào bên trong, sau đó đỡ dương vật rút về, hai tay ôm eo cô từ từ ấn xuống. Tiểu huyệt đã lâu chưa được chạm vào từ từ nuốt lấy cự căn.
“Không cần...đừng như vậy...Hứa Đình Xuyên! Sẽ có người nhìn thấy!”
Tô Mạt Mạt vặn người, nâng chân lên để anh không cắm vào được, chỗ này tuy ít có người lui tới, nhưng dù sao cũng đang là ban ngày ban mặt, lỡ như bị người khác nhìn thấy sẽ rất xấu hổ.

“Thấy thì sao chứ? Anh làm với người phụ nữ của mình, hết sức bình thường.” Hứa Đình Xuyên thở hổn hển, ra sức ấn eo cô xuống côn thịt của mình.
“Em không phải người phụ nữ của chú...ưm...không cần...căng quá…”
Tô Mạt Mạt nghi ngờ rằng chỗ đó của hai người họ không hợp nhau, cho dù đã bị anh làm nhiều như vậy, nhưng chỉ cần lâu ngày không đụng vào, côn thịt của anh vẫn khó khăn lắm mới vào được.
“Chia tay cậu ta đi được không? Chúng ta bắt đầu lại nhé.” Hứa Đình Xuyên rốt cuộc cũng đủ dũng cảm nói ra.
Anh sinh ra đã là thiên chi kiêu tử, từ trước tới nay đều là phụ nữ vây quanh anh, anh cũng chưa từng theo đuổi ai, càng không xin sự tha thứ của ai, để nói ra hai câu này, đối với anh thật sự khó khăn.
“Không! Chú cho em là kỹ nữ sao? Vẫy thì tới, đuổi thì đi!! Jeff không kém chú chút nào, còn bằng tuổi với em, lúc trước không phải chú khuyên em nên yêu người đồng lứa sao? Sao em lại phải chia tay chứ?” Tô Mạt Mạt căm hận nói.
Lúc trước là anh đòi chia tay không có lý do, bây giờ lại xin quay lại ở tình huống thế này. Vất vả lắm cô mới trị được vết thương lòng của mình, bây giờ miệng vết thương còn chưa khỏi hẳn, anh lại tới trêu chọc, lỡ như cô càng lún sâu vào vũng bùn, vết thương sẽ còn nặng hơn.
Hứa Đình Xuyên biết mình không có tư cách nổi giận, nhưng nghe cô nhóc nói, anh thật sự vừa hận vừa ghen tị, hai tay theo bản năng dùng lực mạnh hơn, đưa hơn nửa thân gậy còn lộ bên ngoài chọc vào tiểu huyệt của cô.
Côn thịt to lớn đem tầng tầng nếp uốn bên trong căng ra, trực tiếp chọc cho hoa tâm nở ra, quy đầu đỉnh vào cửa tử cung mềm mại.
Cả người cô run lên, thân thể xụi lơ ghé vào lồng ngực anh, khóc lên: “A...đau...quá sâu...Hứa Đình Xuyên...em chán ghét chú…”
Hứa Đình Xuyên cũng biết lần thâm nhập hơn có hơi tàn nhẫn, vội dịu dàng vỗ về lưng cô, nhẹ giọng nói: “Ngoan...một chút nữa sẽ không đau…”
Sau đó đỡ lấy cơ thể cô, đặt cô dựa lên tay lái phía sau, cởi áo ngực ra, hai luồng thỏ trắng được giải thoát.
Một tay anh nắm lấy một bên, xoa nắn trong lòng bàn tay, nhìn nhũ thịt tràn ra khe hở giữa các ngón tay, bị chính mình nắn thành đủ loại hình dạng, quầng vú hồng phần dần biến thành màu đỏ, hai hạt đậu cũng dần đứng thẳng lên, dục vọng trong mắt anh càng thêm bốc lửa.
Chỗ hai người giao hợp đã dầm dề dâm thuỷ của cô gái nhỏ tiết ra, lông tóc cả hai đều đã ướt nhẹp, lầy lội một mảnh, Hứa Đình Xuyên thật sự không thể nhẫn nại hơn nữa, đưa tay chuyển đến ôm lấy vòng eo thon nhỏ, bắt đầu đỉnh eo liên tục loát động.
Nhìn cự căn chính mình chôn trong cơ thể cô, mỗi khi cử động còn thấy hình dạng thân gậy lúc ẩn lúc hiện, hai luồng miên nhũ cũng bị va chạm đu đưa lên xuống. Cộng thêm tiếng rên rỉ kiều mị của cô gái nhỏ, tất cả điều này không còn nghi ngờ gì, đều là xuân dược thúc tình của Hứa Đình Xuyên. Lúc này anh đã quên việc thương hoa tiếc ngọc, càng quên mất mục đích chuyến này là cầu hoà, chỉ biết hung hăng làm cô, xỏ xuyên tiểu huyệt cô, không để có chỗ hở nào.
Cô bị cắm mạnh, cơ thể đong đưa, biên độ lớn dần, cô phải bám chặt lấy bờ vai anh để duy trì cân bằng, không để cơ thể mình rung lắc quá độ.
Duy chỉ có tiếng rên rỉ là không thể kiềm chế được.
Anh càng vào càng sâu, lần này mới ngắn ngủi mười phút, anh đã mở rộng hoa tâm, nhiều lần chạm đến cửa tử cung, mỗi khi đến được chỗ mềm mại đó, cơ thể cô lại bủn rủn khó chịu, hơn nữa còn tê dại như bị điện giật.
“Ưm...Hứa Đình Xuyên...nhẹ một chút...quá sâu...em...buổi chiều còn phải tham gia quân huấn...xin chú...a...a...đừng đỉnh vào đó…”
“Em thấy anh sẽ dễ dàng thả em về sao? Còn muốn tham gia quân huấn? Em nghĩ phải giải thích với tên bạn trai em thế nào khi bị anh làm sưng cả tiểu huyệt đi.” Hứa Đình Xuyên đột nhiên buông một tay ra, lấy từ túi áo một đồ vật hình quả trứng, dài khoảng một ngón tay con gái.
Ấn mở chốt sau, đồ vật vang lên tiếng ong ong, còn có chất lỏng trong suốt phun ra từ lỗ nhỏ.
Hứa Đình Xuyên lấy ra, vòng tay ra sau, cởi quần lót của cô, mặc kệ cô giãy dựa, nhét từng chút vào cúc huyệt của cô.
“A...đó là cái gì...mau lấy ra...đau quá...không cần…”
Cúc huyệt Mạt Mạt chưa từng bị chạm qua, đột nhiên bị một vật thể lạ nhét vào, thể xác lẫn tinh thần đều kháng cự, huống hồ vật kia sau khi tiến vào còn rung không ngừng, kích thích cô cả người run rẩy, tiểu huyệt cũng theo bản năng điên cuồng co rút theo.
Hứa Đình Xuyên đánh nhẹ lên mông cô, thở nặng nhọc: “Sao lại kẹp chặt như vậy? Thả lỏng một chút, khóc lóc kêu không cần, mà dâm thuỷ phun ra một đống rồi! Em nhìn quần anh ướt nhẹp rồi này!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.