Đã mười một giờ ba mươi phút khuya.
Nhan An dùng một chiếc khăn lông to bọc lấy mái tóc ướt, rồi bước trên đôi chân trần đi vào phòng bếp rót một cốc nước và quay lại phòng ngủ. Sau khi tắm, chút hương rượu còn sót lại trên người cô gần như cũng đã bay sạch.
Bởi vì cơ thể còn chưa thích nghi với chênh lệch múi giờ ở trong nước và nước ngoài, nên Nhan An không có cảm giác buồn ngủ, cô đành ngồi trên giường nhàm chán lướt điện thoại. Tệ hơn nữa là vì chưa kịp đóng tiền mạng, nên lúc này Nhan An chỉ có thể buồn bực dùng mạng di động không ổn định để lướt xem video, cũng may đúng lúc này Á Mạn cũng đang buồn chán mà đến trêu chọc cô.
Mạn: Lâu quá không được ăn thịt, tớ cảm thấy cuộc sống thật vô vị.
Hai cô nương này chỉ cần tám chuyện với nhau đều sẽ nhắc đến mấy cái vấn đề trên trời dưới đất kiểu này.
Nhan An vừa đọc được tinh nhắn đã bật cười, chắc chỉ có Á Mạn mới nói ra được mấy lời như vậy.
Nhan An: Cậu mà cũng có lúc cảm thấy buồn chán à?
Mạn: Tớ không muốn chơi bời nữa, mà muốn nghiêm túc yêu đương ấy.
Nhan An: Cánh chim tự do muốn hạ cánh hả?
Mạn: Làm tra nữ cũng có cái hay của tra nữ, mà yêu đương cũng có cái hay của yêu đương. Cậu còn chưa được thử hai cái loại này thì làm sao mà hiểu được?
Nhan An cảm thấy không phục và nói: Tớ cũng được làm tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-truong-dai-nhan-cua-toi/2679797/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.