Bắc Thành giống như một thành phố không ngủ, ban đêm ở nơi đây vẫn cực kỳ náo nhiệt. Nhưng nơi náo nhiệt nhất nơi đây chắc phải kể đến khu hộp đêm Tân Dã này, trong sàn nhảy bây giờ, mấy cái bóng đèn led giữa phòng đang phát ra ánh sáng nhấp nháy xanh đỏ khiến toàn sân khấu giống như bị cắt thành nhiều mảnh, và chỉ cần cửa bị người đẩy ra, tiếng nhạc điện tử đinh tai nhức óc sẽ lập tức bị thoát ra bên ngoài, giống như một con thú bị nhốt, mạnh mẽ cắn nuốt lòng người.
Mà lúc này, Ngụy Dịch đang vắt chân nhàn nhã ngồi ở đây, trên bàn là một ly cocktail màu đậm, đến thành cốc cũng tỏa ra hơi lạnh, sân khấu đang vang lên một bản nhạc jazz gợi cảm uyển chuyển như đôi bàn tay thiếu nữ đang ôm lấy vành tai và trái tim mọi người, rồi từ từ bao trọn lấy màn đêm.
Ngụy Dịch: "Chủ quán ở đây cũng rất khá, nói thay đổi liền thay đổi, hộp đêm náo nhiệt nhất Bắc Thành chỉ trong một tháng đã trở thành như thế này. Tuy rằng Pub cũng được nhiều người hoan nghênh, nhưng sao mà kiếm được nhiều như Bar được."
Trong mắt một thương nhân như Ngụy Dịch, có rất nhiều việc đều có thể đo lường được, chẳng hạn như tiền bạc và hiệu quả đều là tiêu chuẩn để đánh giá một sự việc có đáng để thực hiện hay không.
Nhưng cũng có những ngoại lệ, chẳng hạn như việc năm nay Bắc Hàng tuyển dụng hai nữ phi công.
Ngụy Dịch hếch cằm nói với Thiền Ngật đang ngồi đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-truong-dai-nhan-cua-toi/2679782/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.