Chị tiếp viên trưởng họ Lâm là người nổi tiếng ôn hòa ở Bắc Hàng, những câu hỏi chị ấy đưa ra cho các tiếp viên hàng không đều là những vấn đề cơ bản thường gặp, chẳng hạn như nếu gặp hành khách người Ấn Độ phát âm tiếng Anh hơi nặng mà nghe không hiểu thì phải làm sao, hoặc nếu máy bay delay một tiếng đồng hồ trở lên phải làm sao..
Không khí vô cùng nhẹ nhàng, đội tiếp viên hàng không cũng vui vẻ ôn bài.
Nhưng bên đội các phi công mới lại không được thế.
Những câu hỏi Thiền Ngật đặt ra đều đối nghịch với sự ôn hòa nhẹ nhàng của chị tiếp viên trưởng, chính là cảm giác giống như đột nhiên rơi vào những ngọn gió giá buốt giữa mùa đông. Hơn nữa, mỗi vấn đề Thiền Ngật đặt ra đều vô cùng chuyên nghiệp và sắc bén, khiến cho những nam phi công chưa bao giờ được lĩnh giáo cách giáo dục gậy gộc của anh đều lạnh cả sống lưng khi đối diện với ánh mắt trầm tĩnh đang nhìn chằm chằm khi họ trả lời không được.
Lúc đến lượt Trang Đống Lương, cậu ta lập tức thành khẩn đầu hàng: "Em sai rồi! Vô dụng quá! Em đi nhảy cóc đây!"
Mọi người trong hội trường đều bật cười ha hả.
Vương Ly An cũng mắc nghẹn với vấn đề ứng cứu khẩn cấp khi máy bay A320 gặp sự cố, cô ta ngồi thẳng tắp trên ghế, ánh mắt bình lặng nhìn nội dung trên tờ giấy vừa rút được. Sơ đồ buồng lái A320 và B737 không giống nhau, cô ta lại được huấn luyện điều khiển B737
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-truong-dai-nhan-cua-toi/2679777/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.