Quãng thời gian bùng xõa qua đi, cơ sở huấn luyện lại chìm đắm trong sự yên tĩnh, Thiền Ngật ôm laptop ngồi trên sô pha, trên màn hình là sơ đồ buồng lái của một loại máy bay nào đó. Ánh mắt anh vẫn lạnh nhạt như cũ, không khí xung quanh cũng vô cùng yên tĩnh. Lát sau, anh cuối cùng cũng gập laptop lại, rồi đứng dậy đi ra phía cửa sổ. Ánh đèn dưới sân ký túc xá là loại cảm ứng, khi Thiền Ngật đang định đóng cửa sổ lại thì những bóng đèn dưới sân bỗng từng cái từng cái bật sáng, tiếp đó một cô gái mặc áo khoác dài bước đến băng ghế dài cạnh bồn hoa, dáng vẻ cô như một vị đại hiệp phóng khoáng xách váy lên, rồi thoải mái ngồi xuống băng ghế, đôi chân dài của cô khẽ duỗi ra, còn toàn thân lặng yên không thèm động.
Y chang cô hồn dã quỷ..
Thiền Ngật với lấy chiếc đồng hồ đeo tay vừa tháo ra, bây giờ đã là 11 giờ 20 rồi. Anh lại bỏ đồng hồ xuống và vô cảm bước vào nhà tắm.
Nhan An vừa từ quán nước trở về, nhưng không về phòng ký túc luôn mà đi dạo dưới vườn hoa một lát. Cô đặc biệt chọn chỗ này vì nó quay lưng lại với ký túc của đội phi công mới, hơn nữa đợt tập huấn của hãng hàng không khác đã kết thúc, nên dãy ký túc hướng về phía này đều để trống, vì thế ở đây không có ai, nên lúc này Nhan An đang ngồi trên băng ghế một cách thoải mái mà không cố kỵ gì. Tối nay vốn dĩ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-truong-dai-nhan-cua-toi/2679774/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.