*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chủ nhiệm Trần nhìn Vưu Châu Châu đứng trước mặt không phản đối, nói: “Bọn họ không phải kiện cháu mà ngược lại, bọn họ khiếu nại cháu. Nói cháu làm cơ trưởng mà không thèm để ý đến yêu cầu của hành khách. Coi thường mạng sống, cứ khăng khăng làm theo ý mình, phá hủy toàn bộ thanh danh của Bắc Hàng, đáng phải bị đuổi.”
Vưu Châu Châu giễu cợt: “Xem ra bệnh của bà ấy không có gì đáng lo ngại. Bất quá, bà ấy cũng không nên chỉ khiếu nại cháu không thôi, mà đáng lẽ ra còn phải đi kiện cháu, để xem thẩm phán sẽ xét xử như thế nào.”
Chủ nhiệm Trần thở dài một tiếng: “Việc này nếu là người khác thì đương nhiên sẽ là chuyện nhỏ, bác cũng không cố ý gọi cháu đến đây để làm gì.”
“Hai mẹ con họ là nhân vật lớn nào sao?” Vưu Châu Châu đi thẳng vào vấn đề. Việc này, nếu là người bình thường khiếu nại lên công ty thì sẽ bị coi là cố tình gây sự, bởi vì máy bay không phải chuyện bất đắc dĩ thì không thể hạ cánh khẩn cấp. Mà bệnh của người phụ nữ trung niên kia cũng không có gì đáng lo ngại, chủ nhiệm Trần cũng sẽ tuyệt đối, không bởi vì chuyện khiếu nại vô lý này mà tìm cô để nói chuyện riêng. Thì nguyên nhân duy nhất cũng chỉ có thể là, thân phận của hai mẹ con nhà này không phải bình thường.
Chủ nhiệm Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-truong-cat-canh-di/2170295/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.