Mỗi lần anh trưng cái bộ dáng này ra, cô luôn có cảm giác anh gần giống như một người đang đi tu vậy, không gần phụ nữ, không thể nào có được. Vào những lúc như thế này, cô thật sự muốn phá bỏ cái cảm giác đó đi, muốn biết được phải làm cách nào mới câu dẫn được anh.
Lương Tấn đứng đó không nhúc nhích, đôi mắt nhìn cô chăm chú: “Chuyện gì?”
Dáng vẻ anh vẫn nghiêm túc như thế. Mỗi lần anh trưng cái bộ dáng này ra, cô luôn có cảm giác anh gần giống như một người đang đi tu vậy, không gần phụ nữ, không thể nào có được. Vào những lúc như thế này, cô thật sự muốn phá bỏ cái cảm giác đó đi, muốn biết được phải làm cách nào mới câu dẫn được anh.
Vưu Châu Châu từ chỗ ngồi đứng dậy, giày cao gót kêu lên “Cạch cạch cạch” vài tiếng, cô đã đến trước mặt Lương Tấn, cách anh rất gần. Cô nắm lấy cà vạt của anh, một tay nhẹ nhàng kéo về phía mình, tay còn lại nắm lấy phần nút thắt trên cà vạt của anh, vừa kéo vừa chậm rãi dời xuống dưới, cuối cùng dừng tại ngực anh.
Cô ngẩng đầu, nhìn lên đôi mắt của Lương Tấn, nói: “Anh đoán xem.”
Lương Tấn nắm chặt lấy cái tay đang đặt trước ngực anh, nhưng lại không lấy ra, cũng không nói chuyện. Một tay khác của anh vẫn còn đang nắm lấy tay nắm hành lý, cúi đầu nhìn vào mắt cô.
Trong quán bar lớn như thế, mà chỉ có mỗi hai người họ. Ánh đèn sặc sỡ đánh lên người bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-truong-cat-canh-di/2170248/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.