Đời tôi luôn xem cô giáo Thảo là người bạn thân thiết của mình, cả lúc ăn lúc ngủ, lúc thoải mái cũng như lúc bực bội, cô luôn tìm đến tôi, à không, tôi luôn tìm đến cô để trút bầu tâm sự, những lúc như thế, cô giáo Thảo luôn đón nhận tôi và giúp tôi vượt qua. Hôm nay, cô giáo Thảo đã xuất hiện giữa nhà tôi và mặc dù có khi cô giáo Thảo mà tôi đang nghĩ không làm nghề... cô giáo nhưng chí ít thì khi nghe nhỏ Trân thông báo rằng cô giáo rất xinh, tôi cũng thấy giống giống rồi đấy.
Tiểu Ly chưa biết gì về cô giáo Thảo, cơ mà với tình trạng hiện giờ, có lẽ Tiểu Ly cũng không hổ báo cáo chồn mà chạy tới dằn mặt cô giáo của tôi như ngày xưa đâu:
- Gì cơ, Thảo là ai, tiêu diệt, yaaaaaaaaaaaaaaaa.
- Thôi nào, anh đã biết mặt đâu, nghe nhóc Trân kể vậy, mà thôi kê, đằng nào anh cũng có về nhà đâu.
Tiểu Ly dường như không tin lắm vì cái bản mặt của tôi lúc đó hiện rõ hai chữ "háo sắc" rồi, chính tôi còn thấy vậy:
- Bớt xạo đi, chém cho lại bảo Ly dui tính.
- Vãi cả vui tính, em chém anh rồi ai thương em?
- Im đi.
- Dạ im ạ, xin lỗi cách cách.
Không biết từ khi nào, tôi đã trở thành nhân viên đấm bóp chuyên nghiệp nhất hệ mặt trời, cứ mỗi lần Tiểu Ly cách cách giận dỗi là tôi lại phải xắn tay áo nhào vô mà nắn, mà bóp, mà mân mê, tất nhiên là tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tro-ly-va-nang-gia-su/2222342/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.