"Đá người? Chỉbằng cậu sao?" Trần Ý Hoan rất không nể tình mà hừ lạnh một tiếng chếdiễu. "Với một người lười vận động như cậu, đến lúc đó chỉ sợ cậu chưakịp đá trúng người ta, chính mình đã bị trật chân trước rồi a!"
"Cũng chẳng sao, anh nợ em trả, đá không được anh cậu, tớ sẽ đem toàn bộ nợnần tính toán lên trên đầu cậu." Từ Như Nhân lành lạnh mà nói ra ý địnhcủa mình. "Cậu nhớ có kỹ á! Lo mà "nói chuyện" với anh hai của cậu chotốt vào."
"Tiểu Nhân. . . . . ."
"Chỉ một câu, không cho thương lượng."
"Còn chuyện công việc kia. . . . . ."
"Trước mắt tớ không có ý định đổi chỗ làm." Một câu liền từ chối.
"Tiểu Nhân. . . . . ." Tên ngu ngốc này! Bộ cậu ấy không biết mình đang lolắng cái gì sao? Vừa nghĩ tới chuyện cô phải chịu đựng ở "Long Tinh",liền không nhịn được muốn chạy thẳng tới đó đập cho tên Tào Doãn Anh kia nát người ra.Di‿ễnđ‿ànL‿êQu‿ýĐ‿ôn
Nếu là cô, thì làm sao có thể chấp nhận để cho Tiểu Nhân chịu đựng loại ủy khuất này được chứ!
"Tớ muốn ngủ." Công việc mệt chết đi được, khó có được một ngày được về nhà sớm chút, cô không muốn lại tiếp tục đi nói mấy loại vô nghĩ này.
"Được rồi!" Biết rõ nhiều lời cũng vô dụng, Trần Ý Hoan cũng chỉ có thể thở dài.
Xem ra trong một khoản thời gian ngắn Tiểu Nhân sẽ không chịu rời khỏi"Long Tinh", chuyện này phải thương lượng thật tốt với anh hai, ít nhấtcũng phải làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tro-ly-lanh-lung-cua-tong-giam-doc/2032839/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.