Ngày thứ Tư ấy, Giang Vong hiếm khi xin phép nghỉ thứ Sáu ở bệnh viện, khiến một đám đồng nghiệp ở bệnh viện sợ ngây người. Trong mắt họ, Giang Vong tựa như nữ siêu nhân cuồng làm việc vậy, đến bệnh viện mấy năm qua, chưa từng bao giờ xin phép nghỉ hay về sớm gì, nếu thi thoảng có đồng nghiệp bận việc cần chuyển ca, tìm Giang Vong quả là một lựa chọn chính xác, cô tựa như một người ngoại trừ làm việc ra thì không còn bất kỳ sinh hoạt gì nữa.
Tiểu y tá làm việc đã lâu không tránh khỏi thầm nhiều chuyện, nhân lúc Giang Vong nghỉ trưa ở văn phòng, giả đò vô tình mà nghe ngóng một câu: “Thân thể bác sĩ Giang khó chịu chỗ nào sao? Thứ Sáu cần xin nghỉ? Hay là...”
Giang Vong không có khẩu vị gì, chỉ qua loa mà bới mấy ngụm cơm trong hộp, đang dự định thu dọn đem ra ngoài, nghe vậy, động tác trên tay của cô hơi dừng lại một chút, hơi khép đôi mắt, hồi lâu không nói gì.
Tiểu y tá chỉ có thể nhìn thấy hàng lông mi dài dài như cây quạt nhỏ của cô, che khuất đi đôi mắt có thể tiết lộ một chút tâm tình của cô, trên gương mặt, một vẻ trầm tĩnh không gợn sóng. Thấy cô rất lâu chưa trả lời, tiểu y tá không khỏi có phần thấp thỏm, tưởng là mình lắm miệng, hỏi thứ không nên hỏi, giữa lúc đang do dự có nên tìm bậc thang cho mình hay không, Giang Vong lại nhẹ nhàng mà oh một tiếng, đứng lên, vừa đi ra ngoài, vừa hững hờ trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-trich-on-nhu/2279156/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.