Lục Tử Tranh không biết mình chèo chống bản thân thế nào khi về đến nhà. Cô mới vừa vào trong nhà, đã nhìn thấy mẹ đứng ở tiền sảnh, mặt lo âu nhìn mình. Cô xoay người, cực lực khống chế bàn tay run rẩy của mình, nhẹ nhàng khép lại cửa, sau đó ngồi xổm người xuống lấy dép bông ra, vờ như không có chuyện gì xảy ra mà hỏi mẹ: “Mẹ, mẹ sao vậy? Sao nhìn con mãi thế.”
Lục mẹ nhẹ giọng gọi cô: “Tranh Tranh...”
Lục Tử Tranh xỏ đôi chân bị cứng lạnh đến mất đi tri giác vào bên trong dép, ngẩng đầu miễn cưỡng nở nụ cười về phía mẹ, giả vờ ung dung đáp: “Ơi...” Nhưng cô vừa định đứng lên, hai chân lại mềm nhũn, ngã vào trong ngực của mẹ đang tiến lên. Lúc này Lục Tử Tranh mới bi ai mà phát hiện, hóa ra, cô thật sự đã vô lực như vậy.
Lục mẹ gấp rút đỡ cho cơ thể Lục Tử Tranh đứng vững vàng, vành mắt bà đỏ hoe, nhưng cũng không thăm dò rốt cuộc là Lục Tử Tranh và Giang Hoài Khê xảy ra chuyện gì, chỉ trầm mặc đỡ Lục Tử Tranh khó khăn đi tới phòng khách, ngồi ở trên ghế sofa, sau đó, đi tới toilet giúp Lục Tử Tranh đun nước nóng.
Lục Tử Tranh dựa lưng vào trên ghế sofa, nhắm mắt lại ngước đầu, cực lực khống chế lại bản thân, hô hấp vừa trầm vừa trọng, bắp thịt ở hai má đang vô hình run rẩy.
Lục mẹ bưng hai chậu nước nóng đi ra, thử nhiệt độ xong, mới dè dặt đặt hai chân cứng lạnh của Lục Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-trich-on-nhu/2279115/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.