Chỉ một câu nói cuối cùng của Cố Tư Thành, cũng đủ khiến Hàn Chi bàng hoàng, sững sốt.
Không khí trong phòng đột nhiên đặc quánh lại, lạnh lẽo vô cùng...
Sâu trong mắt cô lúc này tràn ngập nỗi khiếp sợ, đến mức hô hấp dường như ngừng lại ở trong lồng ngực.
Cô cảm thấy hơi thở trên đỉnh đầu mình phả ra thật nặng nề.
Cô muốn quay người đối diện với Cố Tư Thành, nhưng mà lại bị hắn giữ chặt lấy, dường như trong giây phút này hắn không còn đủ dũng khí để đối diện với cô, hoặc là hắn không muốn cô nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối cùng bất lực của hăn.
Trong bầu không khí im lặng, giọng nói Cố Tư Thành vang lên thật bi thương, chua xót.
“Sau tang lễ của cô, anh ta mới phát hiện ra trong điện thoại có rất nhiều những tin nhắn mà cô đã gửi cho anh ta. Cô biết rõ số điện thoại của mình từ lâu đã bị chặn, nhưng vẫn luôn kiên trì nhắn tin. Cô nói cho anh ta biết lý do cô tiếp cận anh ta, nhưng đồng thời cũng cho anh ta biết sự thật rằng, cô vì yêu anh ta nên mới đồng ý kết hôn. Cô còn mong muốn bọn họ có thể bắt đầu lại từ đầu, sống một cuộc sống hạnh phúc. Nhưng khi đó... tất cả đã quá muộn.”
Nói xong, hắn bất ngờ đặt lên mái tóc cô một nụ hôn, khẽ thì thầm:
“Hàn Chi... cảm ơn em vì đã quay trở lại!”
Trong đôi mắt Hàn Chi vẫn chưa hết kinh ngạc.
“Thì ra...là anh cũng trùng sinh.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-vo-ngai-khong-them-muon-ngai-nua/3652585/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.