Sáng sớm hôm sau. Tuệ Di bị tiếng chuông điện thoại làm cho thức giấc. Cô mơ màng tỉnh dậy, muốn ngồi dậy nhưng cả người cô đang bị Cố Tử Minh ôm chặt, làm cô không thể nhúc nhích.
"Tử Minh, điện thoại của anh reo kìa. "
Tuệ Di đánh vào tay của tử Minh, hắn không thèm nghe cô nói mà rúc đầu vào ngực của cô.
Tiếng chuông điện thoại cứ reo liêm tục làm hắn khó chịu. Buông Tuệ Di ra hắn ngồi dậy cầm lấy điện thoại rồi bắt máy.
"Có chuyện gì? ".
Nghe thấy giọng nói của tử Minh, trợ lý liền nói. "Chủ tịch đã điều tra được người đứng sau chỉnh sửa phát tán đoạn video đó rồi.
Tử Minh cũng đã đoán trước được người đó là ai nên hắn cũng chẳng ngạc nhiên là mấy.
"Được rồi, tạm thời đừng nói cho ai biết chuyện này. Đợi đến ngày họp cổ đông tôi sẽ làm rõ chuyện này. "
Nói xong Tử Minh tắt máy. Tuệ Di ngồi bên cạnh hắn cũng đã nghe hết mọi chuyện. Hắn nằm xuống bên cạnh, ôm lấy cô rồi nói.
"Em thấy chưa có người hãm hại tôi đấy, tôi chưa từng làm gì có lỗi với em cả. "
Tuệ Di im lặng cô làm sao biết được hắn bị hãm hại chứ, ai mà chẳng biết hắn là kẻ có máu dê trong người chứ.
"Mọi chuyện sáng tỏ rồi, em theo tôi về nhà đi. Mẹ nhớ em lắm đó. "
"tôi không về được không? ".
Tử Minh ngước mặt nhìn cô, hắn nũng nịu. " Không được, mấy ngày không có em tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-thieu-phu-nhan-lai-lam-loan-roi/3547571/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.