Quân Khiêm đứng bên ngoài phòng bệnh từ nãy đến giờ, vừa nhìn thấy Tử Băng cùng Tử Băng rời đi, anh mới dám đi vào thăm Tuệ Di.
“Chẳng phải anh nói đưa chị Tử Băng xuống lầu sao? sao quay lại rồi? “. Tuệ Di đang loay hoay gọt táo mà không biết Quân Khiêm đang đứng đó.
“ Tuệ Di “. Nghe thấy giọng nói quen thuộc cô ngước nhìn lên thì thấy quân Khiêm đang đứng đó.
“Quân Khiêm, sao anh lại đến đây? “.
Quân Khiêm đến gần giường bệnh của cô nhẹ nhàng ngồi xuống, anh nhìn thấy cô xanh xao mà long đau nhói.
“Cố Tử Minh không đối tốt với em sao? Trông em khác với lúc trước quá “.
“Tử Minh rất tốt với em, chỉ là tại em mệt mỏi nên không ăn uống được nhiều “.
Quân Khiêm nắm lấy tay của tuệ Di, ánh mắt anh nhìn cô vẫn dịu dàng như lúc trước.
“Tuệ Di, em phải giữ gìn sức khỏe biết chưa. Nhìn em như vậy anh đau lòng lắm. “
Tuệ Di rút tay lại rồi nói.” Em biết rồi, anh đừng lo cho em. Anh cũng nên tìm hạnh phúc cho mình đi“.
Quân Khiêm cười khổ rồi trìu mến nhìn cô. “ Anh đợi em mà, sau khi đứa bé chào đời. Em và anh có thể quay lại như trước được không? “.
Đứng trước câu hỏi của anh, cô ngập ngừng. Cũng chẳng biết từ bao giờ tình cảm cô dành cho quân Khiêm đang dần biến mất.
“Chuyện này… Quân Khiêm à em nghĩ chúng ta không thể trở lại như trước nữa. “
Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-thieu-phu-nhan-lai-lam-loan-roi/3547542/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.