Cố Tử Minh vội vàng trở về nhà, vừa bước vào trong đã thấy Tĩnh Nhược ngồi trên ghế sofa. trên tay còn đang thưởng thức trà nóng.
"Ai cho cô vào đây hả? ". Hắn bước tới kéo tay của Tĩnh Nhược bắt cô ta phải đứng dậy.
"Đau quá anh buông em ra đi!. Tại sao em không được tới đây? Dù sao đây cũng là nhà của em mà, à không là nhà của chúng ta. "
"Nhà nào của cô, cô đã nói gì với Tuệ Di hả? " Cố Tử Minh trong mắt đầy lửa giận, hắn nhìn chằm chằm vào Cô ta.
Tĩnh Nhược không chút run sợ ngược lại còn lấy tay chỉnh lại áo vest cho hắn rồi nói.
"Anh muốn biết thì đi hỏi Cô ta đi, em chỉ nói những điều tốt đẹp về anh thôi mà. " Nói dứt lời cô ta nhếch mép cười khẩy rồi bỏ đi.
Cố Tử Minh vội vàng lên lầu tìm Tuệ Di. Đứng trước cửa phòng của cô hắn ngập ngừng.
"Tuệ Di à, em có trong phòng không? ".
Thấy trong phòng không có tiếng trả lời, hắn mạo muội mở cửa đi vào. Nhìn thấy cô đang nằm trên giường, hắn nhẹ nhàng đến bên cạnh rồi ngồi xuống
"Em sao vậy? không khỏe ở đâu à? ". Hắn vuốt nhẹ mái tóc của cô.
“Tôi không sao? anh đừng lo”. Tuệ Di không nhìn hắn lấy một cái, cũng không để ý sắc mặt của hắn đang rất khó coi.
"Tĩnh Nhược đã nói gì với em vậy? "
“Không có gì đâu”. Tuệ Di miệng thì nói không có gì nhưng trong lòng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-thieu-phu-nhan-lai-lam-loan-roi/3547538/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.