Tuệ Di, mau dậy đi trưa lắm rồi.Cố Tử Minh, lay nhẹ người Tuệ Di. Cô cuộn tròn trong chăn cố tình phớt lờ lời của hắn.
- Em định ngủ đến khi nào đây, đã 11 h rồi đó.
- Tôi muốn ngủ.anh đừng làm phiền tôi.
Hắn hết cách với cô, nên tìm một cái cớ để gọi cô dậy.
- Tuệ Di em cứ ngủ đi, hôm nay tôi định đưa em đi chơi mà em không muốn đi nên thôi vậy.
Tuệ Di nghe nói được đi chơi liền ngồi dậy hai mắt sáng rực nhìn Tử Minh.
- Anh nói thật sao, anh đưa tôi đi chơi thật không?
- Tất nhiên rồi, nhưng mà tôi không làm phiền em ngủ nữa. Em cứ ngủ tiếp đi
- Không tôi không ngủ nữa, mau lên mau chuẩn bị đi chúng ta đi chơi thôi.
Hắn nhìn cô lắc đầu ngao ngán, đây là cô gái sắp làm mẹ đó sao?
_
Trên xe.
- Tử Minh chúng ta đi đâu vậy?
- Đi siêu thị.
- hôm nay anh không đi làm sao?
- từ ngày mai tôi sẽ ở nhà chăm sóc cho em, công việc chắc là tôi sẽ làm ở nhà.
Tuệ Di hơi ngạc nhiên, con người cố Tử Minh rất ham công tiếc việc, còn nữa bây giờ Quân Khiêm lại là phó giám đốc của Cố Xuyên lẽ ra hắn phải ở công ty để đề phòng Quân Khiêm mới đúng. Sao tự nhiên lại thay đổi nhanh vậy.
- Anh nói thật sao?
Hắn nghiêm mặt nhìn Tuệ Di.
- Em nhìn tôi giống nói đùa lắm à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-thieu-phu-nhan-lai-lam-loan-roi/3547534/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.