Hoàng hôn bắt đầu buông xuống, chiếc xe vẫn chầm chậm lăn bánh trên đường. Lại là những người tham gia giao thông, thấy chiếc xe đắt tiền lần trước lao đi như tên lửa mà bây giờ lại đi chậm như rùa bò.
- Cái tên chủ con xe đó bị động kinh chăng?
- Lúc thì chạy xe như điên, lúc thì chạy chậm như đạp xe đạp. Thần kinh.
Trên xe.
- Tử Minh, anh tắt điều hòa đi. Tôi buồn nôn quá.
- Tuệ Di à...em ổn không vậy? Có khó chịu ở đâu không?
- .tôi không sao đâu!
- Vậy em ngủ một chút đi, khi nào tới tôi gọi em dậy.
- Được rồi.
_________
- Tuệ Di à..Dậy đi tới rồi.
- .....
Tuệ Di vẫn còn say giấc.
- Tuệ Di, dậy đi tới nhà em rồi kìa.
- ......
- Ngủ say đến vậy sao?
- Em không dậy tôi cắn em đó! Không sợ luôn.
Hắn tháo dây an toàn ra rồi quay lại chỗ Tuệ Di, ngoạm lấy môi cô, cắn một cái.
- Um...đau.....
Tuệ Di bị hắn cắn liền giật mình tỉnh dậy.
- Cố Tử Minh, anh làm gì vậy hả. Anh là chó à? Chảy máu luôn rồi.
- Em nói ai là chó hả? tôi gọi em em có chịu dậy đâu
- Thì cũng đừng cắn chứ, chảy máu rồi nè.
- Xin lỗi!
- Cố Tử Minh, anh nói gì vậy?
- Tôi nói xin lỗi em.
" Mình vừa nói gì vậy "_"Mình như vậy mà lại đi xin lỗi cô ta sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-thieu-phu-nhan-lai-lam-loan-roi/3547526/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.