🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy dáng vẻ hoảng loạn của Mộc Mai bỗng chốc trở nên bình tĩnh, người phụ nữ này ở trước cửa nhà phú quý, nhất định không dám rêu rao chuyện cũ. “Số tiền hai mươi tỉ này không là gì so với ba năm đó đúng không, ngoan ngoẩn đưa tiền, sau này tôi sẽ không đến đây làm phiền cô nữa”

Vì đã quá hiểu rõ con người này, Mộc Mai không tin những điều hẳn nói, nếu đồng ý lần này thì sẽ có lần thứ hai lần thứ ba hắn tìm đến đe dọa cô. Mộc Mai kìm nén, nhìn Hạ Minh: “Anh bây giờ là đang giở trò trước nhà họ Cố lại còn kiếm chuyện với tôi, chẳng lẽ anh không sợ Cố Văn gây phiền phức cho anh sao?” ` Hạ Minh chẳng để tâm chút nào, vì Cố Văn là bị người què quặt, có thể làm gì Hạ Minh.

Hạ Minh trắng trợn ngồi xuống ghế: “Nếu cô đã nói như vậy, tôi muốn xem xem chồng cô biết được quan hệ lúc

trước giữa tôi và cô thì sẽ có phản ứng như nào?”

“Anh..” Mộc Mai tức giận ngồi xuống thở hổn hển.

Chị An biết rằng Mộc Mai muốn đợi Cố Văn trở về giải quyết, nhưng nếu cứ kéo dài như vậy cũng không phải cách hay.

Trời ngày càng năng to, chị An đặt cây chổi xuống vào. phòng lấy chiếc mũ ra cho Mộc Mai: “Mợ chủ, ngồi dưới ánh nắng mặt trời không tốt cho thai nhi đâu”: Nghe được tin Mộc Mai đang mang thai Hạ Minh sững sờ, thời gian yêu nhau của hắn ta và Mộc Mai lâu như vậy mà đến một sợi tóc cô cũng không cho hắn ta đụng vào, xem ra †ừ sớm cô ta đã có ý muốn gả vào nhà họ Cố.

Nghĩ đến đây ánh mắt Hạ Minh lại dường như đã nghĩ ra mưu kế gì đó: “Nếu đã mang thai, vậy thì không chỉ dừng lại ở con số hai mươi tỉ đâu”

“Hạ Minh, anh đừng mặt dày nữa, mạu cút đi cho tôi” Mộc Mai tức giận đứng dậy chỉ vào mặt Hạ Minh mắng. Hạ Minh cười khẩy: “Nếu tôi không nhận được tiền, đừng hòng tôi rời khỏi đây nửa bước”



Mộc Mai tức giận năm chặt tay lại, toàn thân run rẩy, đang muốn nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy tiếng dừng xe bên ngoài, Mộc Mai không nghĩ ngợi gì mà chạy ngay ra ngoài, nhìn thấy Cố Văn, cô chợt cảm thấy ấm ức: “Cố Văn!"

Nhìn thấy dáng vẻ uất ức như vậy của Mộc Mai, Cố Văn lặp tức chau mày hỏi: “Có chuyện gì vậy, ai đã ức hiếp em?”

Mộc Mai khóc to chỉ ra ngoài sân, Cố Văn liền hiểu ra, nhờ Ngôn Bảo lấy xe lăn ra giả vờ, rồi sau đó mới đi vào. Cố Văn sau khi vào trong sân liền chú ý đến người đàn ông đang ngồi ở ghế: “Là anh ta bắt nạt em sao?” “Vâng” Mộc Mai nghẹn lời.

Cố Văn không nói thêm gì, nét mặt bình thản đi đến bên cạnh Hạ Minh.

Sau khi Hạ Minh nhìn thấy Cố Văn liền lập tức đứng dậy muốn bắt tay: “Anh chính là Cố Văn sao, nghe danh đã lâu giờ mới có cơ hội được gặp mặt”

Cố Văn thản nhiên nói: “Anh là ai?”

Hạ Minh xấu hổ rụt tay lại: “Tôi là Hạ Minh, là bạn trai cũ của Mộc Mai”

Sắc mặt Cố Văn đột nhiên trở nên hững hờ, anh nói: “Bạn trai cũ, tôi không ˆ biết vợ tôi còn có bạn trai cũ cơ đấy” Cố Văn không quan tâm đến chuyện quá khứ, vì lúc trước Mộc Mai cũng không phải thuộc về mình, chỉ là tên Hạ Minh này lại đem chuyện cũ ra uy hiếp Mộc Mai. ụ Hạ Minh nghe xong mỉm cười như cũ: “Tôi và Mộc Mai đã quen nhau từ rất lâu, chỉ là sau khi chia tay liền gả vào. nhà họ Cố, có lẽ Mộc Mai đã tính toán gả vào nhà có gia thế từ sớm rồi”

“Cậu... tên không biết xấu hổ này, nếu cậu còn dám nói thêm một câu nữa, tôi sẽ xé toạc cái miệng cậu ra.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.