Sáng thức dậy thì không thấy Mục Hàn đâu,ở dưới hạ thân không còn thấy
đau nữa,vậy chắc là anh ấy đã thoa thuốc cho cô rồi, đã vậy cô còn thấy mình đang mặc áo sơ mi của anh nữa,
Bất giác cô kéo áo lên ngửi 1 chút,đó chính là mùi hương của Mục Hàn ..
" Nhớ mùi của anh rồi à. "
" Anh. .anh "
Đúng,rất nhớ ."
" Mà anh đi đâu mới về vậy ." Ý Hàm rời giường rồi đi lại ôm lấy Mục Hàn ..
" Ra ngoài mua vitamin c cho em nè.
Còn cái kia là gì vậy ".
Em mở ra xem đi ..."
" Là dây chuyền
Ừm, để anh đeo cho em nha ."
Sau đó thì Mục Hàn liền đeo lên cổ cho vợ của mình, anh muốn ngày nào vợ mình cũng phải có quà như thế này.
" Sau anh lại tặng cho em, hôm nay không phải sinh nhật và cũng không phải ngày lễ gì cả. "
Anh thấy nó đẹp cho nên mua thôi, đối với anh ngày bình thường cũng như ngày lễ ."
Đẹp quá xuất sắc luôn "
Cám ơn anh ."
" Hôn anh 1 cái ." "
Chut."
Mục Hàn cảm thấy rất là xứng đáng thì phải .
" À đây là thẻ của anh em là vợ anh thì phải giữ lấy tiêu xài "
" Em ...em."
" Em là vợ của anh rồi, thì bây giờ phải giữ tiền của anh chứ .
Cầm đi, không được ngại. "
Được rồi, em nhận vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lan-dau-duoc-yeu/3735322/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.