Mấy ngày nay bác sĩ cứ kê thuốc tây cho anh uống, cho nên Mục Hàn cứ buồn ngủ suốt và anh cũng không có đi đến công ty làm việc nữa.
Qua 3 ngày sau thì Ý Hàm cũng đã được xuất viện về nhà .
Bây giờ cô chỉ mong muốn là được gặp Mục Hàn mà thôi, cô muốn xin lỗi anh ấy..
'Cạch ."
Ý Hàm đẩy cửa vào thì thấy Mục Hàn đang ngồi ở sofa bấm máy tính .
Mục Hàn em về rồi "
Đầu của anh đã đỡ đau chưa ." .
Mục Hàn vẫn không trả lời, anh ấy vẫn còn đang giận cô sao .
" Anh giận em sao. " _ Ý Hàm liền ngồi xuống bên cạnh của anh .
Không có ".
Mục Hàn à, chuyện đó em ...
Đừng nói gì nữa tôi không muốn nghe .
Nhưng mà em ...
Em mà nói nữa là tôi cho người đánh nó đấy, từ trước đến giờ tôi chưa hề nhún nhường trước bất kỳ ai,ấy vậy mà bây giờ phải chịu thiệt thòi như bây giờ đây .".
Sau đó thì anh xếp máy tính lại rồi đi về phía tủ quần áo .
Mục Hàn lấy vali ra để chuẩn bị đi công tác .
" Anh đi công tác sao, để em chuẩn bị quần áo cho anh ."
Ừm,nhớ để bao cao su vào ."
" Anh ..anh nói cái gì " _ Ý Hàm liền không tin vào tai của mình nữa rồi .
'Nghe không rõ à,có cần tôi nhắc lại hay không đây ." .
Em..em.."
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lan-dau-duoc-yeu/3729196/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.