Vân Nhi cảm thấy rất là hả dạ luôn, không ngờ mọi thứ lại dễ dàng như vậy đấy .Vã lại Ý Hàm còn bị đánh đến thê thảm .
Đến gần sáng Ý Hàm không chịu nổi nữa cả người đầy máu thì Lưu Đồng đã đưa cô xuống dưới nhà kho rồi nhốt lại.
Ý Hàm mệt mỏi rồi ngủ thiếp đi luôn, bây giờ cô chẳng biết và nhớ cái gì cả.
Sáng sớm thì đám người làm đã bàn tán xôn xao cả lên , nhưng mà cũng không dám nói lớn chứ nếu không thì sẽ mang hoạ vào người nữa.
" Không ngờ Ý Hàm ngày thường hiền lành mà bây giờ lại tâm cơ như vậy đấy ."
" Ừm , cũng không nghĩ nó như vậy luôn"
Vân Nhi nghe mọi người nói vậy thì cũng chỉ biết cười mà thôi, hình tượng đã mất hết rồi, xem coi ngày tháng sắp tới mày sẽ sống như thế nào đây .
Mục Hàn thức dậy có hơi đau đầu 1 chút ,có lẽ là do đêm qua anh uống rượu hơi nhiều rồi .
8 giờ sáng thay quần áo xong xuôi thì anh xuống dưới phòng khách uống cà phê và đọc báo .
" Cô ta sao rồi" Mục Hàn hỏi Lưu Đồng .
" Tôi đã nhốt ở dưới nhà kho rồi, nhưng mà cô ta không chịu nhận là mình làm .'
" Hừ ,cứng đầu thật đấy ."
" Đúng vậy ,lần đầu tiên tôi thấy 1 cô gái như vậy . Trần Ý Hàm đã 23 tuổi rồi mà y như con nít vậy ,dù cho có cạy miệng có đánh mạnh thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lan-dau-duoc-yeu/3726967/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.