“…”.
Nụ cười của Tả Tư khẽ tắt, nếu nhìn kỹ, thì gương mặt cũng cứng lại.
Hứa Tịnh Nhi hạ cửa kính ô tô xuống, nhìn khung cảnh bên đường chạy ngược, mặc cho gió thổi bay tóc, ánh sáng mặt trời chiếu vào khiến đôi mắt lấp lánh, cô đưa tay lên che trên trán.
Giọng nói của cô thấp xuống, có một chút trầm tư: “Cố Khiết Thần ở đâu? Đưa tôi đi gặp anh ấy”.
Từ giây phút Cố Khiết Thần thà chết, thà lấy dao đâm vào tim của chính mình để bảo vệ cô, cô đã biết, người đàn ông này có biết bao tâm tư tình cảm nơi đáy tim không thể nói ra.
Lúc ở trên đỉnh tòa nhà Cố Thị, Tả An hỏi cô, Cố Khiết Thần sẽ từ bỏ tất cả chứ? Câu trả lời mà lúc đó cô không nói ra là, có!
Đây chính là lý do Tả An vĩnh viễn không bao giờ vượt qua được Cố Khiết Thần.
Trong lòng Tả An, mục đích của anh ta là quan trọng nhất, để đạt được mục đích, anh ta có thể quét sạch mọi trở ngại, cái bảo vệ mà anh ta nói, chỉ là khi cô không phải trở ngại của anh ta, một khi cô trở thành chướng ngại vật, anh ta cũng sẽ lựa chọn loại bỏ cô.
Tả Tư vẫn khăng khăng: “Cho dù là anh ấy tự đâm chính mình, thì dao đó cũng đã cắm vào ngực rồi, cô dựa vào đâu mà nghĩ là anh ấy vẫn còn sống?”.
Hứa Tịnh Nhi quay đầu nhìn Tả Tư một cái, cười: “Cô Tả, vậy với mối quan hệ còn không bằng người dung của chúng ta, chưa kể tôi chẳng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338423/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.