Tả An cúi đầu, nhìn ly cafe trong tay rồi đưa lên miệng uống.
Anh ta đã quen với vị đắng chát của cafe đen, nhất là cafe của starbuck. Cảm giác đắng nồng rất thách thức người uống. Dù vậy mà không biết vì sao lúc này, anh lại thấy cafe đắng hơn bao giờ hết. Tới mức phải chau mày.
Hứa Tịnh Nhi quay qua nhìn anh ta: “Đắng phải không? Em luôn không hiểu tại sao mọi người lại thích uống cafe đắng như vậy. Vì vậy…Lúc em pha cafe cho Khiết Thần thì đều tự cho một chút sữa, em cảm thấy như vậy sẽ dễ uống hơn một chút”.
Lúc này lại nghe thấy tên của Khiết Thần, Tả An càng chau chặt mày hơn: “Tại sao em lại không thêm sữa cho anh?”
Hứa Tịnh Nhi uống thêm một ngụm. Cô mỉm cười: “Mặc dù câu trả lời có thể khiến người khác thấy tổn thương nhưng em cảm thấy vẫn nên nói sự thật ra với anh thì tốt hơn”.
Cô quay người, mặt đối mặt với Tả An, nghiêm túc nói từng từ: “Bởi vì em thích anh ấy nên muốn những điều tốt nhất dành cho anh ấy. Em cảm thấy cafe đen đắng nên đã thêm sữa. Như vậy khi anh ấy uống thì sẽ cảm thấy đỡ hơn chút. Khi anh nói với em anh quen uống cafe đen, em chỉ là thư ký của anh nên sẽ pha theo những gì anh đã uống quen”.
Vừa nói cô vừa nghĩ ra điều gì bèn tiếp tục: “Sau này em mới biết Khiết Thần cũng thích uống cafe đen. Thế nhưng anh ấy không hề từ chối khi em thêm sữa. Dù em có mang cafe tới lúc nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338418/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.