Trong bức ảnh nào cũng có anh ta và Hứa Tịnh Nhi, các góc đều chụp rất rõ nét.
Kiều Sở cụp mắt, hai tay buông thõng, trầm giọng nói: “Đây là một phần những bức ảnh tôi lấy được, những bức ảnh khác chắc là đã đến tay Tả tổng rồi”.
Ngừng một lát, giọng nói của anh ta càng trầm hơn: “Tôi không hoàn thành nhiệm vụ, xin cam lòng chịu phạt”.
Hành động này của Kiều Sở là bày tỏ lập trường của anh ta, còn Tả An cũng biết rất rõ năng lực của bố mình. Để có thể lấy được số ảnh này, chắc chắn Kiều Sở cũng đã tốn không ít công sức.
Tả An dựa người vào ghế, nhắm mắt lại, ngón tay xoa ấn đường mệt mỏi: “Không sao, tôi biết cậu đã cố gắng hết sức rồi”.
Anh ta lại mở mắt ra, phất tay với Kiều Sở: “Cậu có thể ra ngoài rồi”.
Kiều Sở gật đầu, xoay người rời khỏi phòng làm việc.
Tả An tiện tay cầm một bức ảnh lên, là cảnh ngày hôm đó Hứa Tịnh Nhi uống say, anh ta đi theo phía sau cô.
Ánh mắt của anh ta bị vẻ mặt của chính mình lúc đó thu hút sự chú ý, anh ta trong bức ảnh nhìn Hứa Tịnh Nhi đi ở phía trước, khóe môi bất giác mỉm cười, ánh mắt sáng ngời.
Hóa ra khi anh ta nhìn Hứa Tịnh Nhi lại có vẻ mặt như vậy sao? Hay chỉ là sự trùng hợp?
Anh ta có chút khó tin, lại cầm thêm một bức ảnh lên, là lúc anh ta và Hứa Tịnh Nhi nói chuyện trên đỉnh núi. Rõ ràng lúc đó không được vui vẻ, nhưng ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338378/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.