Hứa Tịnh Nhi khẽ mím môi do dự nhưng vẫn hỏi: “Sếp, anh thật sự…lần đầu tiên theo đuổi con gái sao?”
Thật không ngờ cô lại hỏi câu này. Đôi mắt Tả An ánh lên vẻ khác thường nhưng anh ta cũng nghiêm túc trả lời: “Đúng vậy”.
“Đã không có kinh nghiệm vậy thì sao anh có thể nói hay như vậy chứ? Câu nào ra câu nấy!”
Nếu như không phải ý chí của cô mạnh mẽ thì có lẽ đã bị tán đổ rồi.
Tả An khựng người mất vài giây sau đó mỉm cười: “Những gì anh nói đều là thật mà”.
“…”
Có lẽ sếp chính là người trong truyền thuyết, tán gái mà không hề biết là mình đang tán.
Hứa Tịnh Nhi cảm thấy cô không thể cứ tiếp tục như thế này với anh ta được. Chẳng có ai mà chịu nổi được sự tấn công dồn dập như thế này đâu. Hơn nữa lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Nguy hiểm quá.
Cô không nói gì nữa, chỉ giành lấy cái cốc trong tay Tả An: “Sếp, lúc về lái xe cẩn thận nhé. Chúc anh ngủ ngon. Ngày mai gặp lại”.
Dù Tả An không muốn buổi tối tươi đẹp này kết thúc như vậy nhưng đúng là đã muộn lắm rồi.
Anh gật đầu và lên tiếng: “Em đưa anh ra cửa nhé”.
“Dạ”.
Hứa Tịnh Nhi đặt cốc nước xuống cùng Tả An bước ra ngoài. Sau đó cô mở cửa xe vẫy tay với anh: “Anh đi từ từ nhé”
Tả An cất bước nhưng đột nhiên khựng lại. Phải đến lần thứ ba thì anh mới bước lên xe.
Hứa Tịnh Nhi đành phải giả vờ như không nhìn thấy. Cô tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338372/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.