Lúc cô đang suy đoán trong lòng, Cố Khiết Thần đã uống thuốc xong, đặt thuốc và nước xuống. Anh không đứng dậy mà dựa vào đầu giường, nhắm mắt lại, giống như chợp mắt một lúc.
Hứa Tịnh Nhi vẫn không dám động đậy, sợ một chút động tĩnh sẽ làm anh phát hiện. Không biết qua bao lâu, cơ thể cô đã cứng đến đau nhức, lúc trên trán cũng không khỏi toát mồ hôi lạnh, cô nghe tiếng hít thở đều đều liên tục của Cố Khiết Thần, giống như đã ngủ.
Lúc này cô mới nhẹ nhàng vén chăn ra, chỉ lộ ra khe hở rất nhỏ nơi mắt, nhìn người đàn ông ở bên cạnh.
Cố Khiết Thần yên tĩnh dựa vào đầu giường, sắc mặt đúng là không tốt lắm, gò má trắng nhợt, môi cũng không có sắc máu. Dù đã ngủ, nhưng lại không yên ổn, mi mày nhíu lại.
Thật sự bệnh rồi sao? Hiếm khi nhìn thấy anh yếu ớt như vậy.
Cảm hay là sốt rồi? Nhưng những viên thuốc vừa rồi lại không giống thuốc cảm hoặc thuốc hạ sốt bình thường.
“Khụ…”.
Tiếng ho mãnh liệt đột nhiên vang lên, anh lập tức bừng tỉnh, lông mi thật dài rung rung, ngay sau đó mí mắt cũng mở ra.
Hứa Tịnh Nhi hoảng đến mức lập tức hạ chăn xuống, lại rụt trở về, không động đậy.
Cố Khiết Thần ho liên tục một lúc lâu, càng lúc càng nặng, không có dấu hiệu dừng lại. Cuối cùng, anh đột nhiên xuống khỏi giường, lao tới phòng tắm.
Ngay sau đó, Hứa Tịnh Nhi không những nghe thấy tiếng ho, hình như còn có tiếng nôn ọe.
Nhưng cô hoàn toàn không có thời gian phân tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338293/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.