Hứa Tịnh Nhi nhắm mắt lại, khẽ hít nhẹ một hơi, rồi mới mở mắt ra, trả lời cậu một cách rõ ràng: “Triển Vọng, chị và Cố Khiết Thần ly hôn là quyết định của cả hai người, không ai phụ ai cả!”.
“Với lại, em đấm anh ấy một cái thì xả được một cục tức, nhưng nếu anh ấy truy cứu trách nhiệm, chị sẽ phải ra đồn cảnh sát bảo lãnh em đấy, biết không hả?”.
Hứa Triển Vọng tức giận nói: “Anh ta còn mặt mũi truy cứu trách nhiệm à?”.
Hứa Tịnh Nhi lại không nương tình mà vỗ một cái vào đầu cậu.
Một người không có tình cảm với một người, thì sẽ không có khoan dung nhường nhịn đâu, bản thân cô còn không dám khẳng định rốt cuộc Cố Khiết Thần có thích cô không, thì làm sao có thể đoán được anh có truy cứu hay không.
Hơn nữa, cậu còn không cẩn thận làm Tả Tư bị thương, Tả Tư chả có giao tình gì với bọn họ cả.
Hứa Tịnh Nhi không thể phân tích những điều này cho Hứa Triển Vọng, nói rồi chỉ càng khiến cậu tức thêm, cô đành nói: “Tóm lại, chuyện giữa chị và Cố Khiết Thần không cần em lo, chị tự giải quyết được, việc em cần làm, là quay về trường học hành cho tốt!”.
“Chị…”.
“Có phải không nghe lời không?”, Hứa Tịnh Nhi cố ý nghiêm mặt.
Hứa Triển Vọng xưa nay luôn nghe lời Hứa Tịnh Nhi, cậu há miệng nhưng lại chẳng thể phản bác, bèn quay đi, nhìn phong cảnh ngoài cửa kính ô tô, hậm hực nói: “Lần trước Cố Khiết Thần biện hộ cho chị, em còn tưởng anh ta thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338274/chuong-626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.