Hứa Tịnh Nhi và Tiêu Thuần nhìn nhau.
Trạng thái này rất tốt, không đến nỗi say bất tỉnh nhân sự, không nói được lời nào, mà chỉ say tám chín phần. Lúc này là lúc đầu óc thư giãn nhất, cũng là lúc không phòng bị gì, cơ bản là… nghĩ gì sẽ nói đó.
Hứa Tịnh Nhi biết cô không thể sốt ruột, phải hỏi theo trình tự. Nếu không, Từ Soái say khướt thế này, lỡ như đầu óc không còn nghĩ được gì, thành ra không hỏi gì được.
Cô nuốt nước bọt, đôi mắt đen láy đảo qua lại, cân nhắc vài câu hỏi, sau đó mới lên tiếng hỏi anh ta.
“Biết Tiêu Thuần là ai không?”.
Từ Soái lập tức híp mắt lại, cười hì hì, không hề do dự nói: “Biết chứ, cũng là anh em của tôi!”.
“…”.
Tiêu Thuần bỗng ho khan một tiếng, thò tay, âm thầm nhéo cánh tay anh ta. Cho anh ta uống rượu vào thổ lộ chân tình là để nói chuyện Cố Khiết Thần và Hứa Tịnh Nhi, không phải nói chuyện cô ấy!
May là lúc này Hứa Tịnh Nhi không chú ý vào đó, cô lại nhanh chóng hỏi tiếp: “Vậy… biết Hứa Tịnh Nhi là ai không?”.
Cô vừa hỏi xong, cũng không biết là đụng chạm tới cái gì mà vẻ tươi cười của Từ Soái lập tức biến mất, sau đó anh ta lạnh lùng ra mặt, dùng giọng điệu chán ghét nói: “Biết! Người phụ nữ xấu xa!”.
“…”.
“…”.
Hứa Tịnh Nhi cũng không phải hôm nay mới biết Từ Soái có định kiến với cô, nếu không, trước kia khi cô vừa về nước đã không lấy chuyện hợp đồng ra làm khó dễ cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338266/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.