Chương trước
Chương sau
Trong khi cô thất thần, một cái chén rơi khỏi tay cô vào bể nước, nghe cốp một tiếng, cô hoảng hốt bừng tỉnh.
Hứa Tịnh Nhi thấy mình rửa cả nửa tiếng đồng hồ vẫn chưa rửa xong bát đĩa, không khỏi cong môi cười tự giễu.
Cô lấy lại tinh thần, xua đi những hình ảnh lộn xộn trong đầu, nghiêm túc rửa xong chén đũa thật nhanh, đặt vào tủ khử khuẩn, ấn nút khử khuẩn.
Hứa Tịnh Nhi cởi tạp dề ra, quay lại phòng khách, ngồi trên ghế sofa, tiện tay nhặt gối ôm ở bên cạnh lên ôm vào lòng.
Trong căn hộ rất yên tĩnh, yên tĩnh đến mức khiến đầu óc người ta bất giác hiện lên một vài hình ảnh hư ảo, bất kể có xua thế nào cũng không xua tan được.
Ba năm trước, cô đã sống như thế nào?
Ồ, cô làm việc chính rồi làm bán thời gian cả ngày lẫn đêm không ngừng nghỉ, luôn để mình ở trong trạng thái bận rộn, đương nhiên không có thời gian rỗi để nghĩ tới Cố Khiết Thần.
Hứa Tịnh Nhi lại đứng dậy, đi vào phòng làm việc, ngồi trước bàn làm việc, mở máy tính xách tay của mình ra.
Lúc trước, vì cô bị bệnh nên vẫn chưa viết xong bài phỏng vấn Trần tổng. Cô định viết tiếp, nhưng vừa mở văn bản ra, gõ được vài chữ, những lời mà Trần tổng nói với cô lập tức xuất hiện trong đầu cô.
Đúng thật là… làm thế nào cũng không tránh được.
Hứa Tịnh Nhi buồn bực đóng sập máy tính lại, xoa xoa mi mày mệt mỏi. Cô lại bắt đầu có cảm giác đau đầu như khi ở chung cư trong nước ngày xưa.
Rốt cuộc là môi trường xung quanh khiến cô không tĩnh tâm được, hay là từ đầu đến cuối cô không chịu buông tha cho bản thân mình.
Thật ra vấn đề này hoàn toàn không phải vấn đề, bởi vì… bản thân cô hiểu rõ đáp án là gì.

Nếu thật sự không quan tâm, người khác có nói gì cũng sẽ không làm cô dao động, chỉ khi không buông bỏ được, không cam tâm, quá để ý mới sinh ra sự dũng cảm cô độc, quyết tiến không lùi trước những lời bàn tán của người khác.
Hứa Tịnh Nhi lại mở máy tính xách tay lên, nhưng không viết tiếp bài phỏng vấn, mà là di chuyển chuột, mở Facebook ra.
Từ ngày cô gọi điện thoại cho Tiêu Thuần, Tiêu Thuần không cho cô quan tâm đến chuyện cư dân mạng mắng chửi Cố Khiết Thần, cô đã xóa Facebook ra khỏi điện thoại, nhắm mắt làm ngơ.
Cho nên mấy hôm nay, cô cũng không biết chuyện trên Facebook đã phát triển đến mức nào, đã xử lý xong hay chưa.
Sau khi mở ra, trang chủ đã không còn bài đăng nào về Cố Khiết Thần hay Tập đoàn Cố Thị nữa, cho nên… Tập đoàn Cố Thị đã triển khai quan hệ công chúng, hạ nhiệt độ việc này xuống rồi sao?
Cô không khỏi bấm vào trang chính của Tập đoàn Cố Thị, nhưng không ngờ… động thái mới nhất của họ là chia sẻ một bài biết, ngay vào đêm hôm đó.
Bài mà họ chia sẻ lại là từ Facebook cá nhân của Cố Khiết Thần.
Theo Hứa Tịnh Nhi biết, Cố Khiết Thần không có Facebook cá nhân, bình thường anh cũng không dùng những trang mạng này. Điện thoại của anh chỉ dùng để liên lạc, ngay cả Zalo cũng ít khi dùng.
Cô xem qua, Facebook cá nhân của Cố Khiết Thần cũng chỉ mới đăng ký, ID là Cố Khiết Thần, ảnh đại diện trống không, không kết bạn theo dõi ai, nhưng người theo dõi anh thì hơn năm mươi triệu người…
Cả trang chính chỉ có một bài viết duy nhất, được đăng ngay tối hôm đó sau khi đăng ký xong.
Chỉ có mấy chữ: Đã ly hôn.
Không đầu không đuôi, không biện minh giải thích, chỉ đơn thuần nói rõ sự thật, nhưng cũng vì vậy mà chứng thực hình tượng tra nam của anh khi đã ruồng bỏ Hứa Tịnh Nhi. Dưới phần bình luận toàn là những lời mắng chửi anh, bây giờ đã vượt qua ba trăm nghìn lượt bình luận.
Dù là vậy, anh cũng không đứng ra hồi đáp nửa chữ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.