Hứa Tịnh Nhi lau qua khóe mắt, nhưng nước mắt càng rơi xuống nhiều hơn. Cô tiếp tục lau, càng lau càng nhiều, cuối cùng, cô để mặc cho nó tuôn rơi.
Cô đi vào phòng làm việc, đến trước tủ rượu, mở cửa, lấy toàn bộ số rượu quý mà Cố Khiết Thần cất giấu ra. Cô tìm một dụng cụ mở nắp, mở hết tất cả các chai.
Cô đã lâu không uống rượu vì để cơ thể mình hồi phục, nhưng bây giờ cô hơi khó chịu, cô muốn uống một chút, tối nay mới có thể ngủ được.
Rượu là rượu ngon, dư vị ngọt ngào, Hứa Tịnh Nhi uống hết ngụm này đến ngụm khác, ôm chai rượu ngồi xuống ghế sofa.
Nói thật, lần này cô không đau lòng như lần trước. Hơn một tháng nay, Cố Khiết Thần không liên lạc, cũng xem như đã cho cô thời gian chuẩn bị. Hơn nữa, sự thẳng thắn của Cố Khiết Thần, cô vẫn có thể chấp nhận được.
Bạn không thể đánh thức một người giả vờ ngủ, bạn cũng không thể ép buộc một người không yêu bạn có thể yêu bạn.
Cô nghĩ, dù cô không muốn ly hôn, Cố Khiết Thần cũng sẽ tôn trọng lựa chọn của cô, nhưng mà… như vậy có ý nghĩa gì?
Ba năm trước, anh muốn từ hôn, cô còn có thể cảm nhận được sự vô tình và phẫn nộ của anh, ít nhất là có tình cảm dao động, còn hôm nay, Cố Khiết Thần không có bất cứ cảm xúc nào.
Cố Khiết Thần đối với cô đã là không vui không buồn, không yêu cũng không hận.
Hai người đi đến mức này, cứ dây dưa thêm nữa cũng chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338208/chuong-560.html