Tối qua sau khi đưa mẹ mình về nhà nghỉ ngơi, trợ lý Lâm cũng miễn cưỡng ngủ được mấy tiếng, sau đó không tài nào ngủ được, liền ngồi dậy, đánh răng rửa mặt, rồi lái xe đến bệnh viện.
Trên đường đi qua một cửa hàng đồ ăn sáng, anh ta xuống xe mua hai suất, rồi xách lên xe, tiếp tục lái đến bệnh viện.
Lúc anh ta đến cửa phòng bệnh của ông cụ Cố thì không thấy ai, đang định lấy điện thoại ra gọi cho Cố Khiết Thần, hỏi xem anh và Hứa Tịnh Nhi ở đâu, thì nhìn thấy bóng dáng Cố Khiết Thần trở về.
Anh ta vội vàng tiến lên đón: “Cố tổng, tôi đã nghỉ ngơi đầy đủ rồi, đây là hai suất ăn sáng, tôi mua cho anh và cô chủ. Hai người ăn rồi nghỉ ngơi đi, để tôi trông ông ấy cho”.
Nói một hồi anh ta mới phát hiện không thấy bóng dáng Hứa Tịnh Nhi đâu, khó hiểu hỏi: “Cố tổng, cô chủ đâu rồi?”.
Dường như Cố Khiết Thần không nhìn thấy anh ta, cũng không nghe thấy lời anh ta nói, anh cứ thế đi qua anh ta, tới trước cửa sổ phòng bệnh, đứng đó nhìn chằm chằm ông lão đang nằm trong đó.
Trợ lý Lâm thấy thế, cũng buồn bã nhìn vào trong một cái, nói: “Cố tổng, anh đừng buồn quá, ông cụ Cố khỏe mạnh như vậy, chắc chắn có thể vượt qua cửa ải lần này, sẽ không…”
Anh ta bỗng dưng ý thức được mình đang nói gì, sợ đến mức lập tức im bặt, thậm chí còn giơ tay lên tự tát mấy cái vào miệng mình, vội vàng xin lỗi: “Cố tổng, tôi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338188/chuong-540.html