Tiêu Thuần mỉm cười nhận lấy. Giọng cô vô cùng dứt khoát: “Cảm ơn cậu”, rồi cô quay qua Khiết Thần: “Cảm ơn anh”.
Hứa Tịnh Nhi lên tiếng; “Cậu có thể mở ra, xem có thích hay không. Nếu không thích thì Khiết Thần sẽ bù đắp thêm một món khác cho cậu”.
Dù sao thì Tiêu Thuần cũng có nhiều đồ quá rồi. Vì vậy những sinh nhật trước đây của cô thường là cô thích cái gì thì tự chọn. Từ Soái sẽ thanh toán.
Hứa Tịnh Nhi cảm thấy quà thì nên để người tặng lựa chọn mới có ý nghĩa. Vậy nên cô đã chọn một món.
Tiêu Thuần lắc đầu: “Không cần xem, chỉ cần là cậu tặng thì mình đều thích”.
Từ Soái nghe họ nói, cảm thấy thần kỳ vô cùng. Tại sao hai người con gái nói chuyện, rõ ràng là có gì đó mâp mờ mà lại vẫn có thể đối đáp đầy tình cảm như vậy chứ…
Anh ta suy nghĩ rồi sà tới bên tai Khiết Thần: “Khiết Thần, chỉ cần là quà anh tặng, thì tôi đều thích”.
Khiết Thần liếc nhìn anh ta, gật đầu, mím môi: “Được”.
Từ Soái ban đầu chỉ định trêu trọc, không ngờ khiết Thần lại đáp lại đầy vui vẻ như vậy. Anh định tặng anh ta quà thật sao.
Anh ta cười he he, ngượng ngùng đẩy Khiết Thần: “Đồ chết dẫm này, hóa ra là thích như vậy à…”
Cùng lúc này, trong đầu anh ta đã hiện lên vố số các món hàng phiên bản giới hạn rồi.
Thế nhưng ngay một giây sau, Khiết Thần đã đấm mạnh vào bụng Từ Soái. Từ Soái hự một tiếng, nhìn Khiết Thần bằng vẻ không dám tin: ‘Khiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338180/chuong-532.html