Lý trí và tình cảm là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Lý trí có mạnh đến đâu cũng không thể thắng được tình cảm. Nếu không, đã chẳng có nhiều người tổn thương vì tình cảm đến thế.
Càng là người mình quan tâm lại càng khó buông bỏ.
Hứa Tịnh Nhi chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình. Cô không hề nghe thấy Khiết Thần bước vào. Thấy cô ngồi ngây ra, sắc mặt tái mét, anh khẽ chau mày. Đôi mắt anh ánh lên vẻ lo lắng.
Người đàn ông sải bước đi tới, cúi xuống ôm lấy cô.
Cơ thể cô bỗng nhẹ bẫng. Cô chợt bừng tỉnh, nhìn anh bằng đôi mắt tỉnh táo hơn.
Khiết Thần để cô ngồi xuống giường. Anh nhìn cô, cất giọng trầm thấp: “Sao thế? Ngồi ngây dưới đất, sắc mặt thì không được tốt… em cảm thấy không khỏe sao?”
Không khỏe?
Câu nói này, Hứa Tịnh Nhi nghe thấy suốt ngày. Nhưng lúc này, cô cảm thấy như sét đánh ngang tai vậy.
Thực ra cô luôn có cảm giác, sau khi cô bị thương, Khiết Thần luôn tỏ ra căng thẳng. Cô cứ có chuyện gì là đôi mắt anh ánh lên vẻ lo lắng giống y như lúc này vậy.
Lúc đó cô cảm thấy kỳ lạ nhưng không nghĩ nhiều. Bởi vì Khiết Thần mà muốn đối tốt với ai thì đó là một sự quan tâm và dịu dàng hiếm có khó tìm. Cô cùng lắm chỉ nghĩ rằng anh đã quay về là anh của ngày xưa mà thôi.
Nhưng sự thực không phải như vậy sao? Khiết Thần căng thẳng như thế là vì cơ thể cô có vấn đề nghiêm trọng nên muốn dùng tình cảm bù đắp cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338174/chuong-526.html