Hứa Tịnh Nhi khựng lại vài giây rồi mới đưa ra kết luận: “Khi không thể trọn vẹn được tình và lý, thì cậu đã nguyện hi sinh bản thân, cậu thiết kế chuyện này là để giúp Vân Nhu. Trên thực tế cậu không hề hại mình nhưng đến cuối cùng vẫn thay Vân Nhu nhận tội, mục đích là để cô ta thấy rõ nếu như còn không tỉnh ngộ thì cậu sẽ không thể nào giúp cô ta nữa. Cô ta sẽ giống như cậu, đều phải ngồi tù đúng không?”
Không thể phủ nhận, tình cảm cả chục năm qua đúng là không uổng phí. Tiêu Thuần không thể nào phản biện được Hứa Tịnh Nhi. Bởi vì cô đã nói trúng toàn bộ tâm can của Tiêu Thuần.
Hôm đó, Vân Nhu thua kiện, tay bị phế hoàn toàn, còn dính tội cố tình gây thương tích cho tay của mình. Bên bảo hiểm yêu cầu điều tra lại về vết thương của cô ta. Nói cách khác, cô ta đồng thời cũng mất đi một khoảng bồi thường. Bệnh của Vân Nhu vốn không nhẹ, giờ còn bị áp lực thế này, chẳng khác gì đẩy cô ta tới bờ của sự nổi điên.
Vân Nhu dồn toàn bộ sự căm phẫn lên Hứa Tịnh Nhi, không thể nào buông tha cho Tịnh Nhi đượcvà cũng không ai biết là cô ta định sẽ làm gì.
Khi đó, Tiêu Thuần nghĩ đi nghĩ lại, cách duy nhất chính là đồng ý giúp Vân Nhu báo thù. Như vậy, tất cả đường đi nước bước đều nằm trong tay cô ấy, có thể đảm bảo mọi thứ diễn ra thật thuật lợi.
Như vậy vừa không trực tiếp làm hại Hứa Tịnh Nhi và cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338170/chuong-522.html