“Ừ, anh mới xuống máy bay”.
Giọng nói trầm thấp dễ nghe của người đàn ông vang lên bên tai. Đôi mắt Hứa Tịnh Nhi lấp láy, cô dường như đang vô cùng hạnh phúc khi được đắm mình trong tình yêu.
Tiêu Thuần gắp một miếng thức ăn đưa vào miệng. Không biết là vì sao mà cô gái bỗng bị sặc, ho khụ khụ.
Hứa Tịnh Nhi không kịp để ý tới Khiết Thần, cứ thế rót một cốc trà đưa cho Tiêu Thuần.
Tiêu Thuần nhận lấy, uống vài ngụm, cố gắng kìm chế.
“Không sao chứ?”
Tiêu Thuần lắc đầu: “Không sao, mình đi nhà vệ sinh chút”.
Dứt lời, cô ấy đứng dậy, nhanh chóng đi về phía nhà vệ sinh.
Đầu dây bên kia Khiết Thần dường như nghe thấy gì đó bèn hỏi với vẻ nghi ngờ: “Sao thế?”
Hứa Tịnh Nhi bừng tỉnh: “Không có gì. Khiết Thần ăn đồ ăn bị sặc. Tối qua anh cả đêm không ngủ, đã tới nơi rồi thì mau về khách sạn nghỉ ngơi nhé anh”.
“Ừ, Ok em”, mặc dù anh đáp như vậy nhưng không hề có ý muốn tắt mắt.
Hứa Tịnh Nhi đợi tầm vài giây rồi lên tiếng trước: “Vậy…em tắt máy nhé?”
“Ừ”.
“….”
Rõ ràng là nên làm vậy thế nhưng cô vẫn ghé sát điện thoại bên tai. Hứa Tịnh Nhi bỗng thấy không nỡ bèn nói: “Anh tắt máy trước đi”.
“Được”.
Dù nói dứt khoát như vậy đấy nhưng anh vẫn chẳng thèm tắt.
Hứa Tịnh Nhi đợi thêm lúc nữa, rồi lần này gửi tới anh một nụ hôn: “Khiết Thần, anh tắt đi”
“Ừ”.
Người đàn ông đáp lại bằng giọng khàn khàn. Chỉ một từ thôi nhưng dường như khiến Hứa Tịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338146/chuong-498.html