Tiêu Thuần xưa nay thích náo nhiệt, bất kể là đi đâu chơi cũng đều thích đi theo nhóm đông người, lần này lại chỉ có hai người đi thôi sao?
Cô vẫn còn thắc mắc, thì phía Tiêu Thuần như biết được cô đang nghĩ gì, liền gửi tiếp một tin nhắn đến.
Thuần Thuần trỗi dậy: Chúng ta lâu rồi không đi chơi riêng với nhau, lần này sẽ đi chơi thật vui, không được để người thứ ba nào quấy rầy! Cho nên Hứa Tịnh Nhi này, chúng ta hẹn nhau hai ngày một đêm đấy nhé~
Tiêu Thuần đã nói vậy rồi, Hứa Tịnh Nhi đương nhiên cũng không cần nói gì thêm nữa.
Đúng là lâu rồi bọn họ chưa đi chơi với nhau một trận ra trò, từ sau khi Tiêu Thuần đến làm ở Cố Thị vô cùng bận rộn, còn cô từ sau khi kết hôn, cũng bị cuốn vào đủ thứ chuyện, thôi thì chả mấy khi thời gian của mọi người lại ăn khớp như thế, không thể lãng phí được.
Ngón tay Hứa Tịnh Nhi thoăn thoắt soạn tin nhắn trả lời.
Tịnh Nhi Bé Nhỏ: Được!
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Vậy sáng mai mình lái xe đến đón cậu~
Hứa Tịnh Nhi trở về phòng, ném điện thoại lên chiếc tủ kê đầu giường, trèo lên giường, ôm lấy gối, rồi nhắm mắt ngủ tiếp.
Vì trong nhà không có người nên vô cùng yên tĩnh, mà cô thì buồn ngủ, nên ngủ một giấc say không biết gì, đợi đến khi cô tỉnh giấc, mở mắt ra, cầm điện thoại lên xem thì đã hơn bảy giờ tối rồi…
Bên ngoài mặt trời đã lặn, trong phòng cũng tối om.
Cô với tay bật đèn, ánh đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338141/chuong-493.html