Vân Nhu nói một lúc, khuôn mặt xinh đẹp dần ngập tràn hạnh phúc: “Thực ra nghĩ lại, nếu năm đó tôi không bỏ đi, thì tôi và Khiết Thần đã kết hôn, có lẽ còn có con rồi. Cũng may là bây giờ vẫn chưa muộn”.
“Hứa Tịnh Nhi, nếu Khiết Thần yêu cô, nếu hiện giờ hôn nhân của anh ấy hạnh phúc mỹ mãn, thì tôi cũng bằng lòng nhìn anh ấy hạnh phúc. Nhưng anh ấy không yêu cô, bây giờ anh ấy sống không hạnh phúc, cô không phải là người vợ anh ấy cần…”
“Cô nói đúng, ai cười đến cuối cùng mới là người thắng, nhưng người cười đến cuối cùng sẽ là tôi, chứ không phải cô”.
Vân Nhu nhìn bàn tay Hứa Tịnh Nhi siết chặt, gân xanh ở mu bàn tay nổi hết cả lên, mới không nhanh không chậm đưa ra kết luận: “Hứa Tịnh Nhi, tôi và Khiết Thần chuẩn bị bắt đầu lại rồi, nếu tôi là cô, ít nhất cũng phải giữ lại chút thể diện cuối cùng cho mình, chủ động ly hôn, nếu không, ba năm trước bị hủy hôn, lần này còn muốn bị ly hôn sao?”.
Thực ra những lời Vân Nhu nói vừa rồi không khiến Hứa Tịnh Nhi dao động nhiều, nhưng câu cuối cùng của cô ta quả thực đã giẫm mạnh vào chỗ đau nhất trong lòng cô.
Ba năm trước, Cố Khiết Thần vô duyên vô cớ vứt bỏ cô vẫn luôn là nỗi đau mà cô luôn canh cánh trong lòng, sắc mặt cô lập tức trở nên trắng bệch.
Vân Nhu biết rõ ràng mọi chuyện giữa cô và Cố Khiết Thần, mà cô ta vẫn luôn ở nước ngoài. Vậy thì chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/338028/chuong-380.html