Chương trước
Chương sau

Giám đốc đang chờ ở bên cạnh, và các nhân viên phục vụ đang không ngừng liếc trộm về phía này, ai nấy đều há hốc miệng.
Trước kia Cố Khiết Thần và ngôi sao Tô Tử Thiến dính scandal ba năm, ai cũng tưởng cuối cùng cô ta sẽ gả vào nhà họ Cố, trở thành vợ của Cố Khiết Thần. Thời gian trước, bài phỏng vấn Cố Khiết Thần tiết lộ anh đã kết hôn, rất nhiều người còn đồn đoán là Tô Tử Thiến. Nhưng hôm nay, người tự xưng là vợ anh Cố lại không phải là cô ta.
Cả người cô ấy tỏa ra mùi tiền, những thứ mặc đeo trên người đều tỏa ra ánh sáng nhân dân tệ lấp lánh. Tuy cô ấy đeo kính râm suốt, không nhìn rõ mặt mũi ra làm sao, nhưng người phụ nữ khoe khoang như vậy là vợ của người chồng quốc dân Cố Khiết Thần sao? Không ngờ gu của anh lại đặc biệt như vậy.
Nhưng tất cả những gì họ nhìn thấy đã chứng thực đây đúng là vợ của Cố Khiết Thần, hơn nữa… anh có vẻ rất yêu chiều vợ mình.
Mẹ ơi, quả nhiên đàn ông đẹp trai đều mắt mù! Bọn họ cũng muốn người đàn ông vừa đẹp trai vừa giàu có vừa bị mù như thế này!
Nhân viên phục vụ bê cốc Capuchino mà Cố Khiết Thần đã gọi cho Hứa Tịnh Nhi, trên cốc Capuchino còn dùng sữa vẽ một bông hoa hồng xinh đẹp, giống y như thật.
Hứa Tịnh Nhi ngắm nghía một lúc, rồi cầm lên uống một ngụm, bọt sữa dính đầy trên môi cô trắng xóa.
Đôi mắt Cố Khiết Thần lóe lên một tia âm trầm, anh bỗng đứng dậy, nhoài nửa người qua bàn nghiêng về phía cô, ngón tay thon dài nhón lấy cằm cô, bắt cô hơi ngẩng đầu lên.
Hứa Tịnh Nhi chỉ cảm thấy khuôn mặt đẹp trai của Cố Khiết Thần bỗng phóng to trước mắt mình, ngay sau đó, hơi thở cô dừng lại, trợn to mắt.
Cố Khiết Thần dời môi đi, ghé vào tai cô, giọng nói trầm khàn đầy mê hoặc: “Thu một chút lãi trước đã”.
Hứa Tịnh Nhi cảm thấy ánh mắt từ bốn phương tám hướng đang đổ dồn tới, gò má cô bỗng nóng như lửa đốt.
Cũng may lúc này cô đang đeo kính râm, che đi sự ngại ngùng, nếu không cô quả thực không còn dũng khí tiếp tục ở lại đây.
Cô hít sâu mấy hơi, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, tiếp tục rít rít uống cà phê, ăn bánh ngọt với Cố Khiết Thần. Đến lúc thể hiện chán chê, trả tiền xong, Hứa Tịnh Nhi khoác tay Cố Khiết Thần, dựa vào người anh, lên tầng về phòng.
Hai người vào phòng được khoảng năm phút, thì giám đốc nhận được điện thoại nội bộ do Hứa Tịnh Nhi gọi đến, bảo ông ta lên đây một chuyến ngay lập tức.
Giám đốc nghe được tâm trạng không tốt của cô, thót tim một cái, vội vàng chạy qua đó. Sau khi vào phòng, giám đốc nhìn thấy Cố Khiết Thần mặt lạnh như tiền ngồi dựa vào sô pha, còn vợ cậu Cố nghiêm giọng nói với ông ta: “Giám đốc, tôi chỉ xuống dưới tầng uống trà chiều với chồng tôi, mà chiếc nhẫn kim cương trong phòng tôi đã không cánh mà bay? Ông đừng nói với tôi là câu lạc bộ tư nhân cao cấp như các ông lại quản lý lỏng lẻo, có người tay chân không sạch sẽ nhé?”.
Giám đốc lập tức nhớ tới chiếc nhẫn kim cương gần như có thể khiến người ta mù mắt mà vợ cậu Cố từng đeo trên tay, mồ hôi lạnh túa ra. Nhưng các nhân viên trong câu lạc bộ đều được tuyển chọn kĩ lưỡng, không thể lấy trộm đồ được. Hơn nữa những người đến đây đều giàu sang phú quý, không thể đắc tội, cũng không ai dám to gan như vậy.
Ông ta không khỏi hỏi một câu: “Cô Cố, cô đã tìm kĩ chưa? Liệu có phải là cô không cẩn thận để ở đâu rồi quên mất không?”.
“Hừ”, Hứa Tịnh Nhi cười khẩy: “Ý ông là do tôi, chứ không liên quan đến các ông?”.
Cô lập tức ra vẻ tủi thân nhìn Cố Khiết Thần: “Ông xã, đây là nhẫn kim cương anh tặng em lúc kết hôn, em quý nó lắm, sao có thể làm mất mà ông ta nói vậy chứ? Đúng là bắt nạt em mà!”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.