Khiết Thần nhìn cô chăm chăm tầm chục giây rồi bất lực lên tiếng: “Nhưng Hứa Tịnh Nhi, em chỉ có một thân phận thôi sao?”
“Gì cơ?”, Hứa Tịnh Nhi nhất thời không hiểu ý của anh, chỉ nhìn bằng vẻ hoang mang.
“Em tự nghĩ đi”.
Nói xong, Khiết Thần lạnh mặt đứng dậy ra khỏi phòng ngủ.
Hứa Tịnh Nhi đứng ngây ra một lúc lâu mới kịp phản ứng lại. Ý của Khiết Thần là gì?
Phải rồi! Bây giờ cô không chỉ là cô chủ của nhà họ Hứa mà còn là…vợ của Khiết Thần, là Cố phu nhân mà!
Ba từ Cố phu nhân chính là cái danh thể hiện địa vị và sự giàu có trong xã hội.
Vì vậy vừa rồi Khiết Thần mới từ chối cô. Bản thân cô có thể đăng ký thẻ hội viên. Vậy mà cô không nghĩ ra, không hề nghĩ tới việc mình là Cố phu nhân…
Nhớ tới khuôn mặt lạnh như băng của Khiết Thần, cô không cảm thấy sợ hãi mà chỉ cảm thấy…người đàn ông này…có một chút đáng yêu.
Cô biết chắc là Khiết Thần làm việc trong phòng sách.
Ở bên trong.
Điện thoại của anh kêu một tiếng ting, anh cầm máy lên, mở phần tin nhắn.
“Cảm ơn Cố tổng đã chỉ bảo. Cố phu nhân đã hiểu rồi”.
Khiết Thần nhếch miệng cười, lướt nhẹ ngón tay lên ba từ Cố phu nhân trên màn hình. Khuôn mặt lạnh như băng của anh bỗng nhiên như gặp nắng vàng, tan chảy không để lại dấu vết.
Để phù hợp với thân phận Cố phu nhân, Hứa Tịnh Nhi đã trang điểm vô cùng diễm lệ.
Cô khoác một chiếc áo đắt đỏ, cầm túi Hermes, đeo chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/337997/chuong-349.html