Dù Khiết Thần nói rất nhỏ nhưng Hứa Tịnh Nhi vẫn quay qua giống như bị đánh thức. Thấy vậy, Khiết Thần chẳng thèm suy nghĩ, cứ thế tắt máy luôn.
Từ Soái đang đợi câu trả lời của Khiết Thần, đột nhiên nghe thấy tiếng bụp vang lên bên tai, sau đó là tiết tút tút lạnh như băng. Anh ta cảm thấy cạn lời mất vài giây, sau đó lại gọi điện cho Khiết Thần…Đầu dây bên kia là…’số điện thoại bạn gọi hiện không trong vùng phủ sóng, xin đợi giây lát’.
…Anh ta lại bị chặn rồi sao? Tại sao chứ?
Khiết Thần khẽ khàng quay trở lại giường. Anh nhấc tấm chăn bị Hứa Tịnh Nhi đạp ra đắp lại lên người cô.
Anh cứ thế nhìn khuôn mặt cô mãi không thôi, nhìn cô say giấc nồng. Cũng không biết là cô đã mơ thấy gì mà miệng cô tủm tỉm.
Anh cứ nhìn và cũng mỉm cười.
Khiết Thần khom người, cúi xuống. An kiềm chế chỉ hôn lên trán cô. Thế nhưng vẫn thấy không đủ, anh hôn lên mũi cô. Rồi vẫn thấy thiếu, thế là anh hôn lên môi cô.
Một nụ hôn xóa hết muộn phiền
Tập đoàn Cố Thị, tại phòng làm việc của sếp tổng.
Tiêu Thuần gõ cửa. Nghe thấy hai từ ‘mời vào’ vọng ra, cô khẽ mím môi, nắm chặt tay nắm cửa, từ từ mở ra. Vài giây sau, cô đẩy cửa bước vào.
Đi tới trước bàn làm việc, cô lên tiếng: “Cố tổng, liên quan tới người đại diện mới, em muốn nói chuyện với anh”.
Khiết Thần ngước mắt, nhìn cô một lúc. Anh không hề dừng công việc đang ký giấy tờ, cho tới khi làm xong, anh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/337972/chuong-324.html