“Hử?”, vẫn là giọng điệu mang cảm giác áp bức đó.
Từ Soái không chịu nổi mười giây đã yếu ớt đầu hàng, đáng thương dâng hiến kế sách của mình: “Bốn chữ thôi, chiều mọi sở thích”.
Cố Khiết Thần lười biếng ừ một tiếng, tỏ vẻ đã biết.
Ngừng một lát, anh lại nói: “Bên cạnh anh còn có một người phụ nữ đúng không?”.
Từ Soái nhất thời được quan tâm mà lo sợ, Cố Khiết Thần biết đêm hôm khuya khoắt gọi điện thoại tới làm hỏng chuyện tốt của anh ta, nên chuẩn bị bồi thường cho anh ta sao?
Hừm, để anh ta nghĩ nào. Gần đây anh ta ưng ý một chiếc đồng hồ đeo tay phiên bản giới hạn, cả thế giới chỉ có ba chiếc, xem ra có hy vọng sở hữu rồi.
Từ Soái càng nghĩ càng vui vẻ, cười tít cả mắt, luôn miệng đáp: “Đúng vậy, tôi theo đuổi một tiểu hoa đán mới nổi nửa tháng nay, khó khăn lắm mới mời được về nhà uống cà phê. Chẳng phải vì nghe điện thoại của anh mà vẫn bỏ người ta ở trên giường sao?”.
“Thế à…”, Cố Khiết Thần hơi kéo dài âm cuối: “Vậy bảo cô ta mặc quần áo vào, đi ngay lập tức”.
“What?”, Từ Soái sửng sốt, sao lại khác với tưởng tượng của anh ta vậy?
“Sao vậy? Có cần tôi phái người qua đó đón cô ta đi không?”.
“Tại sao chứ? Quân muốn thần chết thì cũng phải cho lý do chứ?”, tiếng kêu gào thảm thiết của Từ Soái vang lên.
Cố Khiết Thần nở nụ cười lạnh lùng, không nói lời nào, vô tình cúp máy.
Anh không được ngủ với vợ anh, đêm hôm khuya khoắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/337912/chuong-264.html